CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 356

“Chẳng phải mọi người cũng chẳng nói gì với muội cả sao?”

“Chúng ta chỉ muốn tốt cho muội thôi.”

“Muội cũng chỉ vì muốn tốt cho mọi người thôi.”

“Tiểu Lục Nhi...”, sắc mặt Tô Tử Chiêu sa sầm, hơi nhướn người về phía

trước, hắn kéo lấy tay nàng rồi nhìn thẳng vào mắt nàng: “Muội nói như
vậy là muốn tự tách mình ra khỏi mọi người, trở thành người không liên
quan gì tới chúng ta nữa sao?”.

Bạch Hạ cuối đầu, không đáp.

“Muội xa lánh chúng ta như thế có phải vì muội cho rằng mọi người tốt

với muội chỉ bởi vì bệnh tình của muội nên thương hại muội, đúng
không?:”

Bạch Hạ càng cuối đầu thấp hơn, vẫn không trả lời, nhưng hai giọt nước

mắt của nàng rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng động vừa cực nhỏ mà
cũng cực nặng nề.

“Đến bây giờ muội vẫn không biết được, rốt cuộc vì cái gì mà ta nổi

giận!”, Tô Tử Chiêu đột nhiên đứng dậy, bước nhanh hai bước, xoay lưng
về phía nàng, giọng nói vốn trong veo như nước trong sông băng giờ đây
lại hơi nghèn nghẹn, như thể dòng sông đã mệt rồi, mệt đến nỗi không
muốn chảy nữa: “Tiểu Lục Nhi, muội thật làm cho ta quá sức thất vọng.
Nhiều năm như thế, tình cảm sâu nặng đến vậy mà trong mắt muội lại quá
hời hợt, không đáng để nhắc tới”.

Bạch Hạ run rẩy, vội vàng ngẩng đầu lên, chạy tới ôm chặt hắn từ phía

sau: “Chiêu ca ca, muội sia rồi! Muội sai thật rồi! Thật ra từ khi huynh xuất
hiện thì muội đã biết mình sai hoàn toàn rồi. Không... Thật ra từ đầu muội
đã biết. Chỉ có điều...”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.