CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 382

Có lẽ, vĩnh viễn nàng cũng không bao giờ biết được...

Thu lại tầm mắt từ bầu trời đêm tối om đã tĩnh mịch trở lại, lau khô dòng

lên nới khóe mắt, Bạch Hạ đi tới bên cạnh Tô Tử Chiêu, nhìn khuôn mặt
rạng rỡ và đôi môi đang mỉm cười của hắn: “Chiêu ca ca, huynh cười thật
sự rất đẹp. Cho nên huynh phải cười thật nhiều mới đúng, bằng không sẽ
phung phí của trời lắm đó”.

Tô Tử Chiêu hơi quay mặt đi, gật đầu thật nhẹ, lạnh nhạt nói: “Yên tâm

đi, ta nhất định sẽ làm vậy, bằng không, sợ rằng chẳng có cô nương nào
chịu lấy một nam nhân không biết cười như ta mất”.

Mùi thuốc nổ vẫn còn chưa tan hết hào lẫn với hơi nước ẩm ướt, gây chút

ngứa mũi.

“Tiểu Lục Nhi, màn pháo hoa này xem như lễ vật mừng sinh thần ta tặng

trước cho muội nhé, thế nào? Không tồi chứ?”

“Ừm! Là màn pháo hoa tuyệt nhất mà muội từng được xem!”

“Đương nhiên rồi, sau khi đánh hạ đảo Lang Nha, ta luôn suy nghĩxem

phải làm sao mới không bỏ phí bản lĩnh chế tạo thuốc nổ mà sau này có thể
sẽ không dùng tới nữa, sao đó ta đột nhiên nghĩ tới muội thích náo nhiệt,
thích mới mẻ, nhất định sẽ thích xem...”

Nói tới đây bỗng hắn ngừng lại, sau đó mỉm cười: “Cuối cùng ta cũng có

thêm một kế mưu sinh rồi, lỡ ra sau này không dạy học nữa ta cũng có thể
bày sạp bán pháo hoa... Đúng rồi, ngày mai ta phải khởi hành trở về nói với
mọi người muội ở đây tất cả đều rất tốt. Sau đó sẽ cùng họ tới đây, đưa Tiểu
Lúc Nhi của chúng ta xuất giá”.

Bạch Hạ sửng sốt: “Sao... lại đường đột thế...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.