CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 383

Tô Tử Chiêu búng lên trán nàng, không trả lời câu hỏi của nàng mà nói:

“Thôi thì cho tên tiểu tử kia thêm mấy tháng nữa, nếu còn không học được
cách đối xử tốt với muội, có lẽ mấy ca ca của muội sẽ không ngại tự mình
tới dạy y đâu, đến khi đó, chắc họ chẳng thể nào tốt tính như ta chỉ phá nát
một căn phòng của y cho lấy lệ!”

“Chiêu ca ca....”, Bạch Hạ tiến lên một bước, bổ nhào vào lồng ngực hắn,

ôm chặt hắn: “Muội không nỡ rời xa huynh...”

Tô Tử Chiêu nhẹnhàng vỗ lưng nàng, không lên tiếng.

Không nỡ rời xa thì sau cũng sẽ phải rời xa thôi.

Mỗi câu của nàng đều mơ ước về cuộc sống sau khi được gả cho Tiêu

Sơ, trong lòng nàng luôn lo lắng sau này có thể chúng sống hòa hợp với
người nhà Tiêu Sơ được không, nếu đã như vậy, há có thể để cho hắn
không nỡ rời xa.

Chỉ là, hắn vốn định mỗi năm sinh thần của nàng đều bắn pháo hoa cho

nàng xem, giờ đã không còn cơ hội đốt thêm lần nữa rồi.

Chỉ là, hắn không biết, còn có thể học cách cười với một cô nương khác

ngoài nàng hay không...

Hơn nửa người Khôn Thành đều sửng sốt ca thán, lưu luyến trong màn

pháo hoa rực rỡ trên bầu trời đêm đến quên đường về, tuy nhiên trong
những người đó không có Tiêu Sơ.

Một mình y đứng trên cửa sổ nhìn ra ngoài, có điều y chỉ hơi cụp mắt.

Ánh mắt trống rỗng lặng nhìn rặng trúc xanh trong vườn được pháo hoa
chiếu sáng, chớp nháy chớp nháy, tựa như ảo ảnh không chân thực.

Dần dần không gian lại chìm vào bóng đêm, tiếng ồn tắt hẳn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.