CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 385

Y nghe thấy tiếng mở cửa, tiếp đó truyền đến giọng nói hơi kinh ngạc:

“Huynh…”, hơi ngừng một chút, lại nghe thấiếng nói nhẹ nhàng pha lẫn
chút ít dò hỏi dè dặt: “Tranh Ngôn, huynh đến tìm muội sao?”.

Xoay người lại, nhìn người đứng trước mặt mình, Tiêu Sơ khẽ mỉm cười:

“Chỉ đi ngang qua thôi”.

“Ồ…”, Bạch Hạ gật đầu trả lời, ngón tay vô thức quấn lấy bím tóc rồi lại

thả ra, không biết phải nói gì.

Tiêu Sơ thấy thần sắc thất vọng hiện rõ trên gương mặt nàng, hơi chần

chừ một chút, cuối cùng y khẽ thở dài: “Hạ Hạ, ta đến là vì muốn tạ lỗi với
muội, vừa nãy thái độ của ta không tốt, xin lỗi”.

Bạch Hạ nghiêng đầu nhìn y: “Tại sao huynh lại ăn bánh quả phỉ?”.

“Ta chỉ là vì…”, Tiêu Sơ nhếch miệng, để lộ ra vài phần tự giễu: “Nhìn

thấy hai người ăn ngon miệng quá nên cũng hơi thèm thôi”.

“Chỉ vì như vậy?”

“Nếu không thì sao? Lẽ nào muội thật sự cho rằng, ta đang cố ý hành hạ

bản thân mình, hy vọng có thể thu hút sự chú ý và đồng tình của muội?”

Bạch Hạ không ngừng quấn lấy bím tóc, cúi đầu nhìn mũi giày mình, yên

lặng một lát rồi nói: “Tranh Ngôn, muội rất vô dụng có phải không? Chẳng
những không biết cầm kỳ thi hạo, cònkhông biết nữ công gia chánh, không
biết sắp xếp việc nhà, món điểm tâm duy nhất muội biết làm, huynh cũng
không ăn được”.

Còn nữa, món điểm tâm đó thật ra mình họclàm vì một người khác, chỉ

vì để sau này có thể làm cho hắn ăn. Mà người đó lại không phải Tiêu Sơ.

Có điều câu nói này, Bạch Hạ sẽ không bao giờ nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.