CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 39

Tiêu Sơ bất lực: “Đừng có coi ta yếu đuối như một người sứ nữa được

không?”. Y ngừng lại một chốc, rồi vươn tay nhận lấy chồng thư: “Tất cả
đều ở đây sao?”.

“Dạ.”

“Ngươi mau đi hỏi hai gia bộc tới đây lần này xem phụ thân có nhờ họ

chuyển lời gì không. Ngoài ra…” Tiêu Sơ suy nghĩ một lát, sau cùng vẫn
không yên tâm nên dặn dò thêm một câu: “Mấy ngày này ngươi phải chú ý,
nhất định không được để cho Bạch cô nương xúi Chiến Phong làm bậy đó”.

Lần này Tứ Muội kinh ngạc thật sự: “Bạch cô nương nào?”.

“Còn Bạch cô nương nào nữa?” Tiêu Sở lật mở chồng thư đang đặt trên

đầu gối, mỉm cười nói: “Không biết nha đầu này có bản lĩnh gì mà lại có
thể khiến cho Chiến Phong không chút bài xích nàng ấy như vậy. Ngươi
không biết đâu, dáng vẻ nhất kiến như cố của hai người họ vừa nãy giống
hệt như…”, nói đến đây y bỗng im bặt, ngón tay đang mở thư hơi khựng
lại, khi y lên tiếng nói tiếp, giọng điệu đã trở nên lạnh nhạt bình thản: “Tóm
lại ngươi cứ để tâm đến một chút là được, ngươi đi đi”.

Thấy y như vậy, đôi mắt sáng rực của Tứ Muội u ám hẳn đi, hắn cúi đầu

đáp nhỏ một tiếng rồi lui ra ngoài.

Trong tiền sảnh rộng lớn chỉ còn mỗi tiếng lật giấy và tiếng hít thở khe

khẽ triền miên.

Khi Tứ Muội đi vào vừa đúng lúc nhìn thấy Tiêu Sơ đang định đặt tất cả

thư từ lên bàn, hắn vội vã tiến lên vài bước nhận lấy: “Ta hỏi rồi, họ nói
rằng lão gia không dặn dò điều gì quan trọng cả, chỉ muốn công tử an tâm
tĩnh dưỡng, thích làm cái gì thì cứ làm, không cần phải băn khoăn nhiều”.

Tiêu Sơ ngẫm nghĩ một chút rồi khẽ mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.