CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 440

không nấu được, vậy mà lúc này chúng lại không ngừng ra lò, vừa nóng hổi
vừa bắt mắt...

Cũng may Tiêu Sơ biết nhìn xa trông rộng, trước khi đi y phái người

chuẩn bị một ít thức ăn đã nấu chín và khá nhiều thức ăn khô, chỉ cần chế
biến thêm một chút là ăn được.

Có điều bởi vì cả hai đều là loại người chưa từng làm việc nhà bao giờ,

không biết quý trọng lương thực, lúc nấu ăn cũng không biết căn lượng
dùng cho vừa đủ nên đã lãng phí rất nhiều, thế là lượng lương thực vốn
dùng trong hai tháng vậy mà chỉ trong hai mươi ngày đã hết sạch trơn.

Theo lý mà nói, ở đây là vùng núi, thú rừng chim chóc nhiều vô số, tùy ý

bắt vài con về nướng lên thì thành một món ngon rồi. Nhưng bởi vì lúc
trước những món ăn không hết đều đem ra cho mấy con thú nhỏ xung
quanh ăn, về sau, có mấy con dạn dĩ một tí còn canh đúng thời gian, đúng
địa điểm chạy tới chờ cho ăn nữa chứ. Bởi vậy Bạch Hạ liền tuyên bố giữa
nàng và chúng đã hình thành nên một tình cảm rất sâu đậm, cấm Tiêu Sơ có
ý định ăn thịt thú rừng.

Không còn cách nào khác, họ đành phải ra ngoài, đi tới trấn lân cận để

mua thôi, Bạch Hạ đã quen đi đường núi nên chủ động xung phong nhận
nhiệm vụ quanh vinh này.

Vừa mới sáng ra nàng đã vui vẻ đi ra ngoài, đến khi trời nhá nhem tới

mới dắt hai con ngựa thồ theo một đống bao lớn bao nhỏ, bình an quay trở
về, song vừa về đến nơi, Bạch Hạ đã bị dọa cho hết hồn một phen.

Tiêu Sơ đang ngồi trên nóc của một ngôi nhà gỗ sắp xây xong, vây xung

quanh là một đám chim chóc rồi cả sóc nữa...

Vừa nhìn thấy Bạch Hạ, đám thú nhỏ đã chen chúc nhau chạy tới như

ong vỡ tổ, còn tự động mở tay nải ra chia nhau ăn rồi sau đó ùn ùn tản đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.