CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 457

đỡ nhiều rồi”.

“Nếu không phải huynh đau đớn dữ dội thì dựa vào công lực của huỳnh,

sao có thể mãi đến khi muội nhảy ra thì huynh mới phát giác?” Bạch Hạ
thầm hít một hới thật sâu, giúp mình bình tĩnh lại, nàng cúi người, sờ trên
trán y, dịu giọng hỏi: “Nhiệt độ cơ thể huynh thấp như vậy mà sao lại ra
nhiều mồ hôi thế, có phải bênh chứng lại nặng thêm không?”.

“Không đâu”, Tiêu Sơ kéo tay nàng xuống, nắm chặt trong lòng bàn tay:

“Chỉ là vừa đúng lúc chất độc phát tác thì bị muội bắt gặp thôi, hơn nữa vì
ở bên cạnh không có ai, không cần phải cố nhẫn nhịn, cho nên thoạt trông
dáng vẻ của ta mới hơi đáng sợ như thế đó”.

“Huynh đó...” Bạch Hạ khẽ thở dài, im lặng một chút rồi mới chuyển đề

tài: “Từ khi lên núi tới giờ, đây là lần thứ mấy độc phát tác?”.

Lần này Tiêu Sơ trả lời rất nhanh: “Lần thứ ba”.

“Tại sao hai lần trước huynh không nói cho muội?”

“Muội biết mà, loại độc này phát tác nhanh mà hết cũng rất nhanh, sau

đó làm chút chuyện khác thì ta cũng quên mất tiêu.”

Bạch Hạ cúi đầu, lắc đầu thật chậm, thật chậm: “Thật ra muội biết rất ít

về độc Dịch Hồn. Loại độc này vốn đã rất hiếm thấy, hơn nữa hẳn là mấy
chục năm trước đã sớm tuyệt tích rồi mới phải, những ghi chép về nó chỉ
viết trong một quyển điển tịch duy nhất còn sót lại tại Bạch gia, nhưng mà
cũng rất ít, chỉ có vài câu ngắn ngủi. Bằng không, lúc trước sao nhà huynh
mời nhiều danh y đến mà cũng vẫn không thể chẩn ra được chứ?”. Bạch Hạ
ngước mắt, nhìn chằm chằm Tiêu Sơ: “Cho nên, huynh không khỏe chỗ
nào, cảm thấy ở đâu không ổn, phải nói với muội ngay lập tức, như vậy
muội mới có thể nghĩ ra cách điều chỉnh phương thuốc trong khoảng thời
gian ngắn, để... để muội cố gắng hết sức...”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.