CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 459

lên đùi mình, ôm chặt nàng vào lòng, trầm ngâm một thoáng, mới từ từ lên
tiếng: “hạ Hạ, nếu có một ngày, muội phát hiện ra có người lừa muội, thậm
chí lợi dụng muội, muội sẽ cảm thấy thế nào?”.

“Còn phải xem người đó là ai nữa. Nếu chỉ quen biết sơ sơ thì cứ coi như

mình xui xẻo đi, tuyệt giao từ đây luôn. Còn nếu người nọ là người rất quan
trọng với muội, là người muội quan tâm thì muội nghĩ, muội sẽ buồn lắm”,
Bạch Hạ nói xong, nghiêng người híp mắt nhìn y: “Tranh Ngôn, có phải
huynh đã vụng trộm làm chuyện gì có lỗi với muội không?!”.

Tiêu Sơ bật cười khẽ, đôi môi lướt nhẹ qua vành tai nàng, hơi thở của y

phả vào khiến màng nhĩ nàng ngưa ngứa: “Ở nơi rừng núi hoang sơ thế này
thì chẳng lẽ ta lén lút vụng trộm với Hồ tiên chắc? Có điều vừa nãy đích
thực ta đã lừa muội một chuyện, tim ra không thấy đau...”.

Bạch Hạ sửng sốt, há miệng cắn một cái thật mạnh lên xương quai xanh

của Tiêu Sơ: “Lần sao mà còn dám lấy chuyện này ra đùa, muội sẽ cắn đứt
khối thứ bảy của huynh luôn!”.

“Muội nớ sao?”

“Thử đi!”

Tiêu Sơ hừ khẽ, ôm chặt lấy Bạch Hạ đang muốn xoay người lại phía y:

“Đừng cử động, bây giờ ta không có sức đâu...”.

Vì quan tâm đến sức khỏe của y, Bạch Hạ quả nhiên ngoan ngoãn dựa

vào lồng ngực y, không dám khiêu khích thứ đang nóng bừng kia nữa.

“Hạ Hạ, ta thật muốn chúng ta có thể vĩnh viễn nương tựa vào nhau như

thế này”, Tiêu Sơ vùi đầu vào cổ nàng, giọng nói nhẹ tựa như thể làn khói
trắng lượn lờ xung quanh: “Nếu như có thể ở lại đây mãi mãi, chí có hai
chúng ta thôi, vậy thì tốt biết mấy...”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.