CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 460

Trong lòng Bạch Hạ tự dưng nhói lên, nhưng nàng không hề lên tiếng.

Khi hai người trở về căn nhà gỗ, chuẩn bị xong cơm nước thì cũng là lúc

mặt trời xuống núi.

Hôm nay Chiến Phong hiếm khi lại không ra ngoài chạy nhảy, sau khi ăn

hết nửa cái đùi dê, nó bàn nằm gặm xương để mài răng. Bỗng dưng hai tai
nó dựng đứng, thình lình nhảy bật dậy, bộ lông trên người dựng ngược lên,
từ trong cổ họng phát ra những tiếng gầm gừ đầy múi nguy hiểm.

Gần như cùng lúc đó, từ cánh rừng không xa truyền đến tiếng bước chân

hỗn loạn kèm theo tiếng vó ngựa dồn dập, kinh động đến vô số chim chóc
và thú nhỏ. Ngay sau đó, xuất hiện một con soi xám đang chạy thục mạng,
theo sau đó nó là một người một ngựa.

Tới gần hơn một chút nữa liền thấy người nọ giẫm đạp hai bên mình

ngựa rồi nhanh nhẹn đứng thắng lên, đồng thời giương cung lên bắn mũi
tên sắc bén lao vun vút về phía sau đầu sói xám.

Ngay lúc Bạch Hạ hoảng sợ hét lên một tiếng “ôi”, thì Tiêu Sơ một tay

Chiến Phong đang muốn lao ra, tay kia vớ lấy một chiếc đũa tre trước mặt
ném ra, vừa đúng đánh bay mũi tên đã gần ngay sát lông con sói.

Mùi tên kia vẫn lao nhanh, cho đến khi cắm vào một tảng đá lớn ở gần

đó, phần đuôi tên lộ ra bên ngoài rung lên bần bật, mang theo sức mạnh
kinh hồn, loáng thoáng tỏa ra sát khí.

Người nọ ghìm cương ngựa, dừng lại ngay trước hàng rào, thân pháp vô

cùng nhanh nhẹn tuyệt luân.

Nàng ta mặc một bộ áo váy đỏ rực, tay áo hẹp và bó chặt. Trang sức

mang trên người, ngoại trừ một chiếc trâm mộc mạc thì chỉ có một chiếc
vòng xuyến bạc đeo ở cổ tay phải, trên đó còn đính một chiếc chuông nhỏ
trong chẳng có gì đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.