CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 462

Một người một sói đang giằng co, Chiến Phong vốn đang sững sờ vì sự

xuất hiện đột ngột của Tư Đồ Diên, lúc này mới từ từ bước tới. So với đồng
loại đang dựng lông, lúc nào cũng sẵn sàng liều mạng thì nó lại rất bình
tĩnh, khi đi tới chỗ cách đó một bước thì nó dừng lại, yên lặng nhìn thẳng
vào mắt đối phương. Cứ như vậy khoảng nửa ly trà, cuối cùng soi xám
cũng dần dần buông lỏng sự đề phòng, thế là sói tuyết bước tới trước, thè
lưỡi, nhẹ nhàng liếm lên vết thương đáng sợ kia.

“Chiến Phong oai quá!” Bạch Hạ khẽ reo lên, vò vò tai của nó, tiếp đó

vừa dịu giọng vỗ về con sói bị thương, vừa nhanh nhẹn bôi thuốc lên cho
nó.

Sau khi tạm thời sắp xếp ổn thỏa, Bạch Hạ rửa sạch tay rồi đi tới trước

mặt nữ tử mặt áo đỏ, từ sau khi Tiêu Sơ nói ra câu “Tư Đồ đại nhân” kia,
nàng ta vẫn chưa hề mở miệng, chỉ thờ ơ đứng nhìn theo nhất cửa nhất
động của nàng. Bạch Hạ mìm cười tỏ vẻ có lỗi: “Thật ngại quá, tiếp đãi
không chu toàn rồi. Bởi vì con sói kia chảy nhiều máu quá, nếu không kịp
thời cầm máu cho nó, rất có khả năng sẽ nguy hại tới tính mạng, mong Tư
Đồ đại nhân đừng chê trách”.

Tư Đồ Diên lạnh lùng nhìn nàng: “Ngươi quen ta sao?”.

“Lần đầu gặp nhau sao có thể quen biết được?”, Bạch Hạ mở cửa hàng

rào ra rồi nghiêng người nhường đường: “Chỉ có điều lúc trước đã từng
nghe Tranh Ngôn nhắc tới cô rồi, hơn nữa cũng từng có duyên gặp được
một vị cô nương có dung mạo rất giống cô, vậy nên trên một mức độ nào
đó thì cũng có thể xem như ta đã biết cô lâu rồi”.

“Y từng nhắc tới ta với ngwoif?” Tư Đồ Diên nhướng mày, trên khuôn

mặt thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ, giữa ngươi và ta cũng có
chút cơ duyên”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.