CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 486

“bất cẩn bị thương chút thôi, không có vấn đề gì đâu.”

“Có vấn đề gì hay không phải để muội nói mới được!” vẻ mặt Bạch Hạ

hiếm khi lại nghiêm túc như vậy, trên gương mặt còn lộ rõ ra sự lo lắng:
“Vết thương có sâu không? Bị thứ gì làm bị thương? Ai xử lý vết thương
cho huynh? Xử lý như thế nào? Trông thế này chắc cũng không phải nhẹ
đâu, cũng không biết có làm tổn thương đến gân cốt không nữa...”

Tiêu Sơ vẫn còn chưa kịp trả lời một tràng câu hỏi của Bạch Hạ thì Tư

Đồ Diên đứng cạnh đã khinh thường hừ lên: “Chẳng qua chỉ là chút thương
tích ngoài da, vậy mà cũng đáng để cô tỏ ra hốt hoảng ngạc nhiên vậy sao?
Tốt xấu gì cũng là một đại phu, sao có thể như người chưa từng nhìn thấy
cảnh này bao giờ vậy chứ?”

“Đứng trên cương vị một đại phu, quả thực ta không nên hoảng hốt như

vậy”, Bạch Hạ không hề tỏ ra yếu thế, nhìn thẳng vào mắt Tư Đồ Diên,
giọng nói chậm rãi mà rõ ràng: “Thế nhưng đối diện với vết thương của
người mình quan tâm, người mình yêu thương, mấy ai có thể dửng dưng
thờ ơ kia chứ?”

“Đó chẳng qua chỉ là cách nghĩ của những nữ nhân hèn nhát như ngươi

thôi!” Đối măt với lời chất vấn không chút nhân nhượng của Bạch Hạ, ánh
mắt Tư Đồ Diên bỗng lạnh đi, tựa như không thể kiềm chế thêm đượng
nữa, giọng nói sang sảng, hòa lẫn với sự chán ghét và khinh thường: “Nam
nhi ở trên đời này vốn không được sợ hãi bất kỳ trở ngại cùng đau đớn nào,
bị thương một chút đã chuyện bé xé ra to, thôi thì về nhà làm đứa bé bú sữa
mẹ đi! Chính bởi vì có nữ nhân như ngươi tồn tại mới làm tiêu hao nhuệ
khí của y, khiến cho một con hùng ưng vốn phải rong ruổi khắp thiên hạ lại
biến thành chim sẻ làm tổ dưới mái hiên nhà!”

Tiêu Sơ nghe xong chau mày, bật cười một tiếng rất nhỏ, trong tiếng cười

có ẩn chứa sự thản nhiên khi những lời nói này không nằm ngoài dự liệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.