CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 488

Tiêu Sơ không hề trốn tránh ánh mắt của nàng ta, tuy đôi mắt y hơi xao

động nhưng vẻ mặt y vẫn không thay đổi, luôn mang theo sự giễu cợt,
châm biếm.

Bạch Hạ sững sờ một lát rồi vừa cười vừa thở dài lại vừa lắc đầu: “Lý

luận hùng ưng cùng suy nghĩ kẻ mạnh của cô, ta thật sự không thể hiểu
được. Ta chỉ biết rằng, khi ta yêu một người thì sẽ không bao giò nhẫn tâm
nhìn thấy huynh ấy phải chịu bất kỳ thương tổn gì, huống hồ là tự tay mình
gây ra. Tình yêu như vậy quả thật quá mức đáng sợ, quá mức méo mó. Ta
yêu huynh ấy ra bên ngoài hô mưa gọi gió hay là ở nhà ăn không ngồi rồi.
Ta yêu huynh ấy không phải bởi vì huynh ấy là kẻ mạnh gì cả, càng không
bao giờ ép buộc huynh ấy phải trở nên mạnh mẽ, chỉ bởi vì chúng ta ở bên
nhau rất hạnh phúc, rất vui vẻ, chỉ bởi vì huynh ấy là chính mình.”

Cẩn thận kéo tay áo Tiêu Sơ xuống, che đi vết thương, sau đó nàng nắm

lấy bàn tay y, lực đạo vừa phải: “Ngoài ra, ta muốn nhắc nhở cô một câu,
những thương tổn đã từng gây ra nhất định sẽ mãi mãi để lại vết nứt, dù có
cố gắng bù đắp đến đâu đi chăng nữa cũng đều không thể xóa nhoà được
đâu. Cho nên, nỗi hận thù thật sự không bao giờ biến thành tình yêu. Có
điều cô yên tâm đi, Tranh Ngôn không hề hận cô chút nào cả, hoặc có thể
nói, huynh ấy sớm đã không còn hận cô nữa rồi. Nói cách khác, động lực
để huynh ấy cầm cự sống tiếp, từ trước tới giờ chưa từng là nỗi hận.”

Tron nụ cười vãn luôn hiện hữu trên khuôn mặt nàng lại tăng thêm sự

đông tình cùng thương hại đủ để đánh tan tất cả sự tự tôn của Tư Đồ Diên:
“A Diên cô nương, ta nghĩ, chắc là cô đã dùng sai cách để yêu một người
rồi, và, cũng đã quá đề cao bản thân mình.”

Vẻ mặt Tư Đồ Diên vẫn lạnh lùng, song mái tóc dài cùng tà áo nàng ta

đã bắt đầu tung bay dù xung quanh không hề có gió, cả người tỏa ra sát khí
dày đặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.