CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 57

“Nhưng nếu do chính miệng huynh nói ra,hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều

chứ!”Bạch Hạ chống cằm,làm tư thế như thể mình là một người rất biết
lắng nghe:”Bây giờ ta là đại phu,huynh là người bệnh,có chuyện gì huynh
cứ nói.Tuy rằng có nói ra cũng không thể giúp được gì nhiều trong trị
bệnh,nhưng trong lòng huynh nhất định sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều đấy.Yên
tâm đi,ta lấy đạo đức hành nghề của Bạch gia ra thề,bảo đảm tuyệt đối sẽ
không tiết lộ ra ngoài dù chỉ là nửa lời!”.

Ánh mắt nàng trong suốt,không chút vấn đục,vừa nhìn vào đã thấy

đáy,tựa như nó chứa đựng một sức mạnh diệu kì nào đó khiến cho người ta
bất giác muốn tin tưởng,muốn dựa dẫm vào.

Tiêu Sơ ép mình không được nhìn nữa,khi y nhắm mắt,vô tình thấy mặt

nước trà vốn bình lặng như gương trên tay mình lại không biết từ lúc nào
đã vì lời nói của nàng mà lăn tăn gợn nhẹ khiến cho ánh trăng sao phản
chiếu trong chén tan vỡ thành những điểm sáng nhỏ.

Thật sự mình có thể tìm được người tâm sự hay sao?

Y khép mắt lại,giấu đi xúc cảm đan xen rối rắm.Lúc y mở mắt ra,nước

trà đã trở lại bình lặng như cũ.

Bạch Hạ vẫn luôn chú ý từng sự thay đổi trên khuôn mặt y,thấy vậy liền

cảm thấy thất vọng,xua tay chán nản nói:”Thôi đi,thôi đi,ta đã sớm biết sẽ
không dễ dàng như vậy rồi.Thật ra chỉ cần huynh thẳng thắn một chút thôi
thì đã không đến mức ép mẫu thân mình phải dùng đến hạ sách này.Thật
là,sao lại phải để sự việc đến nông nỗi này cơ chứ?”.

Nhắc đến nỗi khổ tâm của mẫu thân,Tiêu Sơ không khỏi cảm thấy hổ

thẹn,yên lặng một lúc lâu y mới khẽ nói:”Không phải ta cố ý giấu giếm
người nhà,chẳng qua có vài chuyện cho dù họ biết cũng chỉ phiền não thêm
mà thôi,nếu đã như vậy hà tất phải nói ra?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.