CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 76

Tiêu Sơ như nhớ lại chuyện gì đó, y vừa mỉm cười vừa thở dài.

Ngày hôm đó, y khải hoàn sau hai năm xuất chinh, Tiêu Di vui mừng

hớn hở dẫn đầu đoàn người, chạy tới quân doanh để nghênh đón, vẻ mặt lúc
nhìn thấy y ngồi trên chiếc xe lăn của nàng ấy, cả đời này y cũng không thể
nào quên được.

Trong ký ức của y, từ khi hiểu chuyện muội muội chưa từng khóc thêm

lần nào nữa, vậy mà khi đó, Tiêu Di lại khóc như một đứa trẻ.

Phụ thân, mẫu thân, Hoàng thượng cho đến các vị thúc bá trưởng lão

cũng không thể khuyên nàng ấy ngừng khóc.

Sau đó, vẫn là y xoa nhẹ mái tóc muội muội, nói khẽ bên tai nàng ấy một

câu, mới có thể khiến cho nàng ấy mạnh mẽ trở lại:

“Muội như vậy, phụ thân phụ mẫu biết phải làm sao?”

Phụ thân phụ mẫu y không hề rơi lệ, thậm chí họ còn không biểu lộ ra

cảm xúc quá mức kích động, song chỉ trong một đêm, tóc mai vốn đen
nhánh của họ đã thêm vài sợi bạc...

Bạch Hạ thấy Tiêu Sơ đột nhiên lộ ra thần sắc buồn rầu, không biết

nguyên nhân tại sao nên khẽ lắc lắc tay áo y, nhỏ giọng hỏi: “Huynh đang
nghĩ gì thế?”.

Tiêu Sơ khôi phục lại thần sắc, rất tự nhiên đưa tay lên xoa xoa mái tóc

nàng: “Không có gì. À đúng rồi! Sau khi Tiểu vương gia Bắc Tề kia lật
tung cả cái Khôn Thành này lên xong thì từ hôm kia đã dẫn người rời khỏi
đây rồi, họ đã đi nhanh về hướng tây”.

“Thật sao? Có thể xem như đã tiễn được một tên ôn thần rồi”, Bạch Hạ

chán ghét bĩu môi: “Hắn đi về hướng tây, ta liền đi về hướng đông. Cầu trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.