CẶP ĐÔI HOÀN CẢNH - Trang 75

Nghĩ đến thảm cảnh sau này Hoàng đế Đại Sở bị vợ con làm cho thất

điên bát đảo, Tiêu Sơ thật chỉ muốn cười lớn.

Bạch Hạ thì đột nhiên lại cảm thấy lòng kính trọng của mình đối với

muội muội giống như nước sông chảy cuồn cuộn mãi không ngừng.

Nàng nghĩ đến sáu chữ chân ngôn kia, nghĩ đến liều xuân dược thúc tình,

đến thủ đoạn ngang ngược khó bề tưởng tượng của mẫu thân y chỉ để biết
được tâm ý của con trai...

Bạch Hạ ngồi xổm xuống, bám trên tay vịn của chiếc xe lăn, khuôn mặt

tỏ vẻ đồng tình: “Có một muội muội như vậy, chắc là từ nhỏ huynh đã bị ức
hiếp rất nhiều phải không?”.

“Nghe mẫu thân ta nói rằng, lúc nhỏ chỉ cần nhìn thấy muội muội bình

thường vốn nghịch ngợm như con khỉ nhỏ bỗng dưng lại tỏ ra như một đứa
trẻ ngoan ngoãn là biết ngay chắc chắn ta đã bị muội ấy hại thê thảm lắm
rồi.” Nhớ lại khoảng thời gian khi còn niên thiếu, khuôn mặt nghiêng
nghiêng của Tiêu Sơ lại nở nụ cười tươi tắn: “Có điều muội muội ta có một
tật xấu, chỉ cho phép bản thân mình ăn hiếp ta thôi, người khác chỉ cần
đụng đến ta, cho dù có là Thiên Vương lão tử* muội ấy cũng sẽ bám theo
trả thù cho tới cùng. Còn nhớ một lần, con trai của một vị quan lớn trong
triều cãi nhau với ta, trong lúc tranh chấp đã xô đẩy ta vài cái, đáng ra đây
chỉ là chuyện nhỏ, ta vôn không hề để bụng. Kết quả sau đó không biết
muội ấy nghe được ở đâu, liền nổi trận lôi đình, xông vào tận nhà đánh
người nọ đến mức hơn một tháng không xuống giường nổi. Từ đó về sau,
một nửa số người trong thành nhìn thấy ta điều sẽ đi đường khác”.

* Thiên Vương lão tử: Ám chỉ người có địa vị tôn quý, có quyền thế bậc

nhất.

“Thật ra cô ấy rất tốt với huynh mà!”

“Đúng thế, rất tốt…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.