CẤP TRÊN, XIN BAO NUÔI! - Trang 119

Kinh. Ban đầu vì cô, hắn không nói lời nào một mình rời đi, đám quân sĩ
lúc ấy cũng đỏ cả mắt cầu cho hắn sớm mang chị dâu về…

Hàn Lăng Sa tùy tiện bọc một cái khăn tắm đi ra. Cố Trạch Vũ thở dài

dập thuốc, đứng dậy kéo cô ngồi ở bên giường rồi lại đi vào phòng tắm cầm
cái khăn lông,ôm đầu cô chậm rãi lau.

“Cố Trạch Vũ…” giọng nói trong chiếc khăn lông lớn của Hàn Lăng Sa

ồm ồm.

“Hả?”

“Hôm nay em ăn hơi nhiều lẩu cá, cảm thấy rất ngon. Lần sau chúng ta

cùng đi ăn được không?”

“Ăn ít đồ cay thôi…”

“Mẹ em thích ăn cay, cho nên, em cũng thích ăn cay…”

“Được, lần sau chúng ta cùng đi ăn…” Cố Trạch Vũ vừa nghe đến việc

liên quan đến mẹ cô, ngay lập tức đồng ý.

“Hì hì…” Hàn Lăng Sa cười, “Còn có, anh có biết em học được gì

không?”

“Y học.”

“Đúng vậy, nhưng anh biết vì sao em học châm cứu không?”

“Vì sao?”

“Vì mẹ em nên em mới học…” đôi tay Hàn Lăng Sa phản chiếu trên

giường, “Bộ ngân châm bảo bối kia là của mẹ em, nghe nói là của ông
ngoại em truyền lại cho mẹ. Mẹ để lại cho em nhưng em không biết dùng,
phải lén lút học… ha ha…em thông minh quá…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.