CẤP TRÊN, XIN BAO NUÔI! - Trang 396

“Anh rể, chị em với người ta hết rồi. Sức ảnh hưởng của anh thực đúng

là lớn!”

Cố Trạch Vũ còn chưa rõ tình hình, đã nghe thấy còi báo động, không

kịp giải thích, ném điện thoại xuống chạy về phía sân tập. Thì ra ở thành
phố B mấy ngày liên tục có bão lớn, nước sông dâng cao, cầu cũng bị chìm
ngập. Lũ lớn đặc biệt ở thành phố B, quân đội cả nước cũng phải không ít
người đến.

Cố Trạch Vũ nhận được điện thoại ngay cả chào cũng không kịp nói, liền

lao tới thành phố B giải nguy. Mà trong lúc đó, Hàn Lăng Sa cũng bắt đầu
ở bệnh viện triệu tập tình nguyện viên đến thành phố B cứu người.

Hai mươi hai năm trước, ba ruột của cô Lâm Sa cũng vì chống lũ ở thành

phố B mà hi sinh tính mạng. Hai mươi hai năm sau, Hàn Lăng Sa không do
dự lên đường đến thành phố B ứng cứu.

Lúc Hàn Lăng Sa đi theo đoàn tình nguyện của bệnh viện đến thành phố

B, Cố Trạch Vũ cũng đã ở doanh trại được ba ngày. Mỗi ngày ngâm mình
trong nước bùn, truyền bao cát, xây đắp bờ sông, dòng nước xiết lại không
ngừng đổ tới. Ba ngày ba đêm không có một binh sĩ nào dám ngủ gà ngủ
gật, mệt mỏi thì vặn mình một cái, hoặc là gõ gõ vào đầu mình thật mạnh,
tỉnh táo được một lát lại chạy đến đám người tham gia chống lũ.

Trên đường nước đã ngập ngang eo rồi, khắp nơi đều là tiếng khóc của

phụ nữ và trẻ con. Cố Trạch Vũ mang theo hơn mười người mặc áo cứu
sinh màu da cam, đi tới đi lui trong quảng trường thành phố cùng với một
số hộ gia đình, từng bước di chuyển quần chúng đến nơi an toàn, lại bắt đầu
lao đên nơi khác.

Hàn Lăng Sa đến chưa được nửa ngày, áo khoác trắng đã bị nhuộm thành

màu bùn, nhưng cũng không ai để ý tới. Có quá nhiều người bị cây ngã đập
trúng người, còn có một vài chiến sĩ bị thương do những vật trôi nổi trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.