CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 100

hiểm theo những bậc đá trơn tuột trổ vào sườn núi dẫn xuống làng Eze phía
dưới, và lang thang dọc theo các đường phố hẹp đầy cửa hiệu, xem các
nghệ sĩ bán tác phẩm của họ.
Khi hai cô gái bước sang tuổi học trò, lời tiên đoán của mọi người đã thành
sự thật. Monique càng trở nên xinh đẹp hơn và đám con trai vây bọc lấy cô,
trong khi Theresa có rất ít bạn. Cô thường ở nhà may vá, đọc sách một
mình.
Hôm đó, khi đi qua phòng khách, Theresa nghe thấy cha mẹ đang bàn luận
về mình.
– Rồi nó sẽ thành gái già. Chúng ta sẽ phải cưu mang nó cả đời.
– Theresa sẽ tìm được một người. Tính tình con bé rất dịu dàng.
– Đó không phải là cái mà thanh niên ngày nay quan tâm. Chúng cần đứa
nào làm chúng sung sướng trên giường kia.
Theresa chạy trốn.
Theresa vẫn hát trong nhà thờ vào các chủ nhật và bởi thế, một sự kiện đã
đến, hứa hẹn làm thay đổi cuộc đời cô. Trong giáo đoàn, có bà Neff, dì ruột
của vị giám đốc đài phát thanh Nice.
Một buổi sáng chủ nhật bà ở lại nói chuyện với Theresa.
– Này cô bé, cô đang phung phí đời mình ở đây. Cô có một giọng hát khác
thường nên phải biết tận dụng nó.
– Cháu đang tận dụng nó đây. Cháu ...
– Tôi không định nói về ... - Bà nhìn quanh nhà thờ ...- chỗ này. Tôi muốn
nói là phải sử dụng giọng hát một cách chuyên nghiệp. Khi nghe cô hát, tôi
tự hào vì mình đã tìm ra một tài năng. Tôi muốn cô hát cho cháu tôi nghe.
Cậu ấy có thể đưa cô lên Radio. Cô có muốn thế không?
– Cháu ...cháu không biết. - Ý nghĩ đó khiến cô hoảng sợ.
– Về bàn với gia đình xem sao.
– Mẹ nghĩ đó là một điều tuyệt vời. - Mẹ cô nói.
– Điều đó có thể tốt cho con. Cha cô gật gù.
Nhưng chính Monique lại có ý ngăn cản điều đó. Chị không phải là người
hát chuyên nghiệp, - cô nói. Chị đừng tự làm trò cười cho thiên hạ.
Điều đó chẳng có liên quan chút nào với lý do cô ta ngăn cản người chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.