CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 199

thoát khỏi cái chết.
Rubio là người tình khiến Lucia ngạc nhiên. Anh tế nhị, dịu dàng đồng thời
lại, mành mẽ, đôi lúc tưởng như thô bạo. Sự nhạy cảm và cái nhìn mềm yếu
hiện rõ trong mắt anh. Hy vọng cái ông đần này đừng có phải lòng mình.
Lần cuối cùng một người đàn ông, trừ cha và hai anh mình, muốn làm hài
lòng mình là bao giờ nhỉ? Lucia tự hỏi. Và cha mình sẽ có thích Rubio
Arzano không? Rồi cô lại tự vấn mình, Sao ta lại tự hỏi liệu cha có thích
Rubio Arzano hay không?
Ta điên mất rồi. Hắn là gã nông Đân. Còn ta là Lucia. Carmne, con gái của
Angelo Carmne. Đời Rubio chẳng có gì liên quan đến ta cả. Hai đứa bị ném
lại với nhau chỉ do một sự tình cờ ngu ngốc của số phận:
Rubio ôm cô, lắp đi lắp lại:
– Lucia. Lucia của anh.
Những tia sáng trong ánh mắt nói với cô mọi cảm giác của anh. Anh chàng
thật đáng yêu, cô nghĩ. Mình làm sao thế nhỉ, sao mình lại nghĩ đến anh ta
như thế? Mình đang trốn chạy bọn cảnh sát và ... cô sực nhớ đến cây thánh
giá, hoảng hốt. Ôi trời ơi! Sao mình lại có thể quên được nó, dù là trong
giây lát ấy Cô nói nhanh:
– Rubio, em để cái ... cái gói ở trên bờ sông đằng kia. Anh có thể mang
giúp cho em? Cả quần áo em nữa?
– Tất nhiên rồi. Anh sẽ quay lại ngay.
Lucia ngồi đợi, lo lắng một điều không lành có thể xảy đến với cây thánh
giá. Nếu nó biến mất thì làm sao? Nếu có kẻ nào đi qua Đó và nhặt mất thì
làm thế nào?
Vì thế sự vui mừng khôn tả trào lên trong Lucia khi cô thấy Rubio quay về,
với cây thánh giá trong tay. Ta sẽ không rời mắt khỏi nó nữa.
– Cám ơn anh - Cô nói.
Rubio đưa quần áo cho Lucia. Cô nhìn anh, thỏ thẻ:
– Em chưa cần nó ngay bây giờ.
Ánh nắng tỏa lên làn da trần của Lucia làm cô thấy ấm áp và lười biếng.
Vả lại, vòng tay Rubio cũng thật tuyệt vời Họ như đã tìm được một ốc đảo
thanh bình. Những nguy nan đã qua hoặc sắp tới đều đã như xa tận Đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.