CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 225

tế.
Viên thanh tra thì thầm gì đó với người cùng đi, rồi cả hai tiến đến bên cô:
Xin cô tha lỗi, Senorita. Hãy vui lòng theo chúng tôi về đồn cảnh sát. Có
vài điều chúng tôi muốn hỏi cô.
***
Mới đi được một đoạn, Ricardo Meliado chợt trông thấy con sói xám rất
lớn đang lao về phía cửa hang. Anh khựng lại một giây, rồi vọt theo nó,
nhanh đến mức chính anh cũng không ngờ nổi, lao vào trong hang.
– Sơ?
Trong ánh sáng lờ mờ, anh thấy một bóng xám khổng lồ đang chồm về phía
Graciela. Theo bản năng anh rút súng, bóp cò. Con sói rú lên một tiếng đau
đớn và quay sang Ricardo. Anh cảm giác được những chiếc răng sắc nhọn
của con thú dữ bị thương đang giằng xé quần áo, và ngửi thấy hơi thở hôi
hám của nó.
Con sói mạnh hơn anh tưởng, hung hãn và dữ tợn. Ricardo cố gắng chống
trả, nhưng cứ cảm thấy xỉu dần đi. Anh chỉ lờ mờ nhận biết Graciela đang
tiến về phía mình, và anh quát lên:
– Lui ra.
Thế khi anh nhìn thấy tay cô nâng lên phía trên đầu anh, và hạ nhanh
xuống.
Anh thoáng thấy một hòn đá to, đầy góc cạnh. Cô ta giết mình rồi.
Một giây sau hòn đá lướt qua anh đập trúng đầu con sói. Tiếng rú cuối cùng
dữ tợn vang lên. Con sói đã chết. Vì viên đạn của Ricardo hay vì tảng đá
của Graciela? Ricarđo nghĩ, nhưng không đủ sức trả lời. Anh nằm bất động
trên nền hang, thở dốc. Graciela quỳ xuống cạnh anh.
– Anh có sao không? - Giọng cô run lên.
Anh cố lấy sức lắc đầu. Nghe tiếng lít rít phía sau, anh quay lại và thấy đàn
sói con đang rúc vào một góc. Anh nằm yên lấy lại sức, rồi gượng dậy. Họ
run rẩy chui ra ngoài đón luồng khí núi tinh khiết. Ricardo hít căng đầy
lồng ngực cho tới khi đầu anh tỉnh táo trở lại.
Cú sốc về thể xác lẫn tinh thần của sự cọ xát với cái chết khiến cả hai người
như mất hết sức lực:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.