CÁT BỤI THỜI GIAN - Trang 43

qua.
Ông ấy đến để giúp đỡ chúng ta.
Phản ứng của mỗi người đối với ông tu sĩ mỗi khác. Graciela không dám
nhìn thẳng vào mặt; Megan thì dò xét với những cái liếc nhanh, thích thú
còn Theresa thì coi ông như một vị sứ giả được Chúa phái đến để dẫn dắt
bà tới tu viện ở Mendavia.
Tu sĩ Carrillo nói:
– Không nghi ngờ gì, bọn người đã tấn công vào tu viện đang truy tìm các
bạn. Để đánh lạc hướng chúng, việc đầu tiên là các bạn phải thay đổi trang
phục.
– Chúng tôi chẳng có bộ nào để thay cả. - Megan nói.
– Tu sĩ Carril1o mỉm cười sung sướng:
– Đức Chúa trời có một tủ quần áo vĩ đại, Người sẽ cho chúng ta. Hãy theo
tôi quay vào thị trấn.
Quãng hai giờ, là giờ ai nấy nghỉ trưa, tu sĩ Carril1o cùng bốn bà sơ vừa đi
vào phố chính của thị trấn vừa kín đáo quan sát xem có bị ai theo dõi
không.
Các cửa hiệu đều đóng cửa nhưng quán ăn và tiệm giải khát vẫn mở, từ bên
trong vang ra những điệu nhạc hỗn độn, lạ tai.
Tu sĩ Carrillo quan sát vẻ mặt của sơ Theresa rồi nói:
– Đó là loại nhạc Rock, rất phổ biến với bọn trẻ thời nay. Hai phụ nữ trẻ
đứng trước một quầy rượu nhìn đám tu sĩ đi qua. Các nữ tu cũng tròn xoe
mắt nhìn quần áo của họ. Một người mặc chiếc váy ngắn không che nổi cặp
đùi, kẻ kia váy dài hơn nhưng lại xẻ toang hoác ở vế Cả hai đều mặc áo lót
không tay bó sát người.
Mặc thế thì cũng như không, sơ Theresa hoang mang nghĩ. Đứng ở lối vào
là một người đàn ông mặc chiếc áo bó chặt không có cổ, trông thật lạ mắt.
Một sợi dây gắn đá óng ánh lủng lẳng trước ngực. Những hương vị lạ lùng
chào đón khi họ đi qua. Mùi nicotin và mùi whisky.
Megan dán mắt nhìn theo cái gì đó đang đi ngang qua đường. Cô dừng lại.
– Gì thế Có chuyện gì vậy? - Cô nhìn Carrillo, hỏi. Megan nhìn theo người
phụ nữ đang bế một đứa bé. Bao nhiêu năm đã trôi qua, kể từ lần cuối cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.