CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 129

chắn chắn liệu tôi có bỏ qua cậu ấy hay không, còn toan lén lút ngó vào
phòng xem cậu ấy còn trong đó không.

Nhưng trong lúc đang định bước vào, một lực nào đó từ phía sau kéo

người tôi dừng lại.

Mặp!

Tôi giật bắn người khi bị ai đó giữ cổ tay lại một cách mạnh bạo trước

khi quay lại nhìn phía sau lưng bằng ánh mắt sợ hãi, tay của cậu ấy liền
xuyên qua tay tôi.

Nhưng khi nhìn thấy đó là ai tôi liền thở phào nhẹ nhõm.

"Đừng có đứng sau lưng im lặng như thế chứ." Tôi nói trong khi vẫn

chưa kịp hoàn hồn. Ban đầu còn tưởng là ai bắt cóc tôi thật. Nếu thật như
vậy thì xui xẻo quá.

"Nãy giờ em quan sát anh từ lâu rồi, chỉ là anh không nhận ra mà

thôi." Tun vừa nói vừa cười, tâm tình cậu ấy có vẻ còn tốt hơn lúc lái xe thế
nào đó không biết. Hoặc đôi khi có thể do tôi tự tưởng tượng cũng nên.

Tôi không dám chắc tâm trạng Tun tốt vì làm được bài thi hay là buồn

cười vì bộ dạng thất thần của tôi khi nãy. Mà tôi cũng không muốn hỏi để
phải xấu hổ thêm nữa đâu.

"Vậy..." Tôi kéo dài tiếng trước khi im lặng. Dù biết Tun không gọi tôi

vì muốn đợi người khác đi hết nhưng tôi lại không nhịn được mà mất hồn.
"Đi...được chưa?"

Tun gật đầu đồng ý trước khi vội vàng rảo bước nhanh hơn để đi theo

cậu ấy. Đến được bãi đậu xe Tun liền lái xe đi khỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.