CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 127

Nghe vậy tôi liền đổi ý xin đi theo luôn. Lỡ đâu tôi đi lạc thì chắc Tun

sẽ khốn đốn như lời nói thật. Hơn nữa biết đâu tôi còn trở thành linh hồn
lang thang ở đây thì sao.

Tun không ngăn tôi nhưng bước đi nhanh hơn để đi thi cho kịp lúc 8

giờ. Tôi liền tự cho rằng đối phương không có ý kiến gì nên nửa đi nửa
chạy đuổi theo.

......................................................

......................................

Trước cửa phòng thi đó có một vài đám đông tụ tập. Nào là nhóm bạn

ngồi chỉ bài cho nhau, nhóm bạn khác sánh vai đi tới trong khi một số khác
xin bút viết để vào phòng thi.

Tun bước vào chào hỏi nhóm bạn đang ngồi ôn bài rồi ngồi xuống.

Không biết có phải tôi tự nghĩ hay không mà hình như tất cả mọi người đều
tươi ra mặt khi nhìn thấy Tun đến mức phải tản hết ra.

Người ngồi một bên Tun có vẻ như đang quay sang nói gì đó với cậu

ấy. Sau đó Tun lôi sách từ trong balô ra. Nhìn từ xa thì tôi đoán có lẽ đối
phương nhờ Tun chỉ bài cho.

Tôi chứng kiến toàn bộ hành động đó xong liền cảm giác điều mình đã

thấy đến mức quen mắt lại trở thành một hình ảnh xa lạ.

Những lúc ở cùng Tun khiến tôi cảm giác như cậu ấy chỉ có mình tôi.

Song đến khi bước ra ngoài tôi liền nhận ra điều bản thân vẫn nghĩ không
phải như vậy.

Cũng không có gì lạ khi Tun có tương tác với những người khác. Dù

nghĩ vậy nhưng lúc nhìn thấy thật thì tôi lại nhịn không nổi mà quặn thắt
trong lồng ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.