CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 146

mùa thi nữa.

Tun vẫn không dời ánh mắt khỏi điện thoại. Cậu ấy hỏi lại tôi bằng

tông giọng bình thản. "Ý anh là sao?"

Nếu không phải tôi tự tưởng tượng thì tôi cảm giác 2 ngày qua Tun có

vẻ lạnh nhạt với tôi thế nào ấy. Tuy vậy, tôi cố tự nhủ có thể là vì đối
phương quá căng thẳng nên cần thời gian yên tĩnh suy nghĩ một mình.

"Dạo này Tun có vẻ căng thẳng chuyện gì ấy."

Tun ngước mắt lên nhìn tôi trước khi quay về chơi tiếp game trong

điện thoại. Nghĩa là câu hỏi của tôi ban nãy đã nói trúng tim đen. Cậu ấy
quay sang nhìn tôi. "Cũng một chút...Không có gì nghiêm trọng đâu ạ."

Không nghiêm trọng chỗ nào chứ. Nghiêm trọng đến mức nhìn vào là

thấy. Tôi phản đối thầm trong lòng, nghĩ bụng muốn hỏi tiếp đối phương về
nhiều chuyện nhưng mặt khác lại sợ Tun sẽ thấy tôi phiền phức khi tọc
mạch vào chuyện riêng của cậu ấy.

Nếu được đoán, tôi nghĩ chuyện đi nước ngoài có lẽ là do bố bắt ép,

nếu không chắc Tun đã không làm mặt khó chịu như vậy.

Tôi thở dài, định đi vào phòng để không phải đứng đây khó xử nữa.

Trong lúc quay lưng lại thì Tun cất tiếng.

"Anh nghĩ..." Tun nói trước khi ngừng lại một chút. Cậu ấy nhấn dừng

game rồi quay sang nhìn tôi. "Anh nghĩ có lạ không...nếu lỡ như..."

Tun chỉ nói đến đó rồi im lặng thật lâu. Dáng vẻ của cậu ấy giống như

là đang lưỡng lự có nên nói hay không. Tôi liền không thúc ép cậu ấy nữa
mà chỉ im lặng chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.