CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 148

Hay là vì bị bắt ép đi làm việc...Tôi nghĩ không phải. Tun không phải

là người thích ở nhà vì đối phương trông có vẻ cũng rất siêng năng.

Tôi cố gắng nghĩ đến những nguyên nhân khác khiến Tun không muốn

đi nhưng chẳng nghĩ ra được gì. Càng nghĩ đến chuyện đó có thể liên quan
đến tôi thì càng cảm thấy nhức đầu.

Hay là bị bắt ép qua đó định cư nhỉ...Nhưng nếu vậy thì tại sao phải

bực bội.

Nghĩ được một lúc thì tôi thôi không nghĩ nữa vì nhận ra dù có nghĩ

thế nào cũng không tìm ra được đáp án cho chuyện này nên đành ngả người
ra giường rồi từ từ nhắm mắt.

................................................

..................................

............

Cọt...cẹt. Khực.

Tiếng đi lại hoặc di chuyển đồ đạc gì đó vang lên giữa màn đêm tĩnh

lặng đánh thức tôi khỏi giấc ngủ. Tôi cựa quậy người một cách ngái ngủ rồi
ngước mặt lên nhìn đồng hồ treo tường trong phòng.

4 giờ sáng...

Tôi ngồi phắt dậy trong khi tai vẫn còn nghe văng vẳng tiếng động

phát ra từ phòng kế bên. Sau khi chần chừ một lúc, tôi liền ra khỏi phòng
để nhìn xem đang xảy ra chuyện gì.

Cửa phòng Tun khép không hết nên ánh sáng lọt ra khỏi phòng. Tôi

nhíu mày với sự nghi hoặc rằng đối phương đang làm gì nên đưa tay ra đẩy
nhè nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.