CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 149

Nhưng ngay khi nhìn thấy bên trong phòng tôi liền im lặng. Ánh mắt

lia khắp phòng như thể không tin vào mắt mình.

Bừa bộn hơn tôi nghĩ...

Ban đầu tôi nghĩ trong phòng phải ngăn nắp hơn thế này, kiểu phải

gọn gàng vô cùng. Dù không có đống sách vở hay đồ đạc trên sàn đi chăng
nữa nhưng đống giấy lộn bị vứt đầy trên mặt bàn cũng đem lại cảm giác lộn
xộn.

Tôi nhìn Tun bước tới cầm quần áo và đồ đạc cần thiết bỏ vào vali rồi

từ từ sắp xếp cho gọn gàng từng phần.

Hay là hồi trước Tun không muốn tôi vào phòng là bởi vì nó bừa

bộn...

Trong lúc tôi đang mải suy nghĩ, Tun cảm nhận được mình bị nhìn lén

nên quay người lại ngay lập tức.

Trong một khắc, biểu cảm của Tun vô cùng bất ngờ nhưng rồi lập tức

đổi thành vẻ mặt bình thường ngay giây sau đó.

"Em đánh thức anh dậy ạ?"

"Không có. Vừa hay anh dậy để uống nước thôi."

Tôi nói dối, 2 mắt quan sát xung quanh phòng sau đó đi lại sàn ngồi

xuống cạnh cậu ấy. "Trước đây không chịu cho anh vào phòng là vì bừa
bộn hay là...?"

"Một phần là vậy. Bình thường em có hơi bảo vệ không gian của bản

thân. Với lại hồi đầu em và anh cũng chưa đến mức thân nhau để em muốn
cho anh vào đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.