CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 194

Tôi bất ngờ với hành động của cậu ấy. Một mặt muốn quay sang nhìn

xem Tun đang có biểu cảm như thế nào nhưng chỉ mới chạm mắt được một
lúc tôi đã vội quay lưng đi vì không muốn cậu ấy nhìn thấy sắc mặt tôi lúc
này.

Tun bước tới ngồi xuống giường kế bên tôi rồi nói bằng giọng mềm

mỏng. "Anh, em nghĩ anh và em có chuyện cần phải nói rõ với nhau."

"Nói chuyện gì cơ...?"

"Anh phải quay mặt lại đã."

Tôi bất động, không làm theo yêu cầu của cậu ấy.

"Anh Met." Tun gọi thêm lần nữa nhưng tôi vẫn bất động, xem lời cậu

ấy như gió thoảng qua tai.

Nhưng câu nói tiếp theo lại khiến tôi giật mình đến nỗi không tài nào

sắp xếp nổi suy nghĩ.

"Anh Wongsakorn."

Tôi vô thức xoay người nhìn đối phương theo quán tính. Một phần vì

tôi đang bất ngờ đến nỗi quên mất sắc mặt của mình lúc này ra sao. Nhân
cơ hội Tun đẩy tôi nằm ra giường.

Tôi không quan tâm hay bất ngờ vì bị cậu ấy đè ngửa ra.

Mà tôi đang sững sờ là làm thế nào Tun biết được tên thật của tôi.

Bảo rằng là tên viết trên mộ cũng không phải vì bình thường tên trên

mộ đều được đặt mới thành tên tiếng Trung và trên mộ của tôi cũng không
viết tên tiếng Thái.

Tôi nhìn mặt cậu ấy trước khi hỏi với sự khó hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.