CẬU ẤY ĐI TIẾT THANH MINH BÊN CẠNH MỘ CỦA TÔI - Trang 241

"Đừng có đùa nữa." Tôi nói trong khi mặt vẫn chưa hết ửng đỏ trước

khi quay lại nhìn vào mắt cậu ấy. "Thấy anh mắc cỡ rồi đó. Hài lòng chưa?"

"Thấy anh mắc cỡ thì hài lòng rồi ạ. Dù tiếc một điều là em không thể

ôm anh ngay tại đây được." Tun nói trước khi nhích mặt lại gần rồi thì thầm
vào tai tôi. "À, chuyện ban nãy em không có nói đùa."

"......"

Câu nói ban nãy có ý gì tôi hoàn toàn biết rõ. Nhưng chẳng bao lâu

sau tôi trở về trạng thái bình thường, không còn mắc cỡ nữa rồi trêu lại. "Ai
là người làm?"

"Anh muốn làm hay muốn bị làm?"

Không biết Tun có biết mắc cỡ hay xấu hổ như người ta không mà lại

có thể hỏi huỵch toẹt chuyện này ra trong khi mặt không hề biến sắc lấy
một chút. Tôi quan sát vẻ mặt của người đang làm giống như là tranh luận
trong cuộc họp chuyên môn dù là đang bàn chuyện giường chiếu khiến tôi
lập tức cảm giác hoang mang không nói nên lời. Nhưng bị hỏi như vậy tôi
cũng không nhịn nổi mà nghĩ theo.

Nếu lỡ tôi là người làm thì chắc là khó coi lắm vì lúc nào cũng phải

nhắm mắt, hơn nữa phải làm những tư thế gì tôi thật sự vẫn chưa nghĩ ra.

Đương lúc suy nghĩ Tun quay sang gọi thêm rượu như thể không thúc

ép. Sau khi suy nghĩ một lúc tôi nhỏ giọng nói.

"Có làm được hay không còn chưa biết." Tôi nói bằng giọng thỏ thẻ,

trong đầu vẫn không tưởng tưởng ra người với ma thì làm kiểu gì. Thậm
chí tôi còn chưa bao giờ suy nghĩ tới vấn đề này. "Nhưng nếu làm được thật
thì anh ở dưới cũng được."

Nhưng đó là tôi giả dụ làm được thật thôi nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.