CẬU BÉ ĐÁNH GIẶC CỜ ĐEN - Trang 32

áo rộng thùng thình, trông lão như gã Chư Bát Giới đi sang Tây Trúc cầu
kinh vậy.

Lão lầm lì và vốn không hay hát, nhưng một khi lão say mà hát thì chỉ

rặt những câu thần chú hô ma hô quỷ. Tiếng lão the thé vọng vào rừng sâu
nghe rất là ghê sợ.

Một hôm, lão qua cái động của người Mán sơn đầu.

Chúa động là một thằng què. Đầu hắn sơn bóng như đầu bọn đồ đệ, hắn

cởi trần trùng trục, da xám mốc như con trăn gió. Hôm ấy sắp đến ngày dân
động làm lễ tế Thần Rừng. Họ tổ chức cuộc săn đêm bắt lấy vài con vật để
hôm sau tế. Bấy giờ đã tối. Lão thầy mo đang say túy lúy, lúc nào mà lão
chẳng say. Sương xuống mù trời, gió núi kêu vun vút. Mới vào tiết mùa
đông, lão Trô Ún chỉ mặc chiếc áo phong phanh lại thêm men rượu làm
mềm đầu gối, lão trèo lên một ngọn cây nhìn xem đâu có lửa thì lần tới.

Xa xa, có ánh lửa và tiếng hát văng vẳng. Tin là có chỗ nghỉ chân, lão lại

nâng chiếc ống trúc tu một hớp rượu nữa rồi lao đao bước. Gió lạnh làm bạt
hơi, lão thở phì phò như con rắn hổ mang phun nọc. Đuốc lửa lấp lóe chỗ
này, chỗ khác. Tiếng reo hò của bọn dân địa phương đuổi thú vang dậy cả
khu rừng già. Mặc chúng, lão Trô Ún vẫn đi ngược cơn gió lạnh, bước mà
không cần nhìn, không cần nghe gì cả. Bỗng rắc một tiếng, cả người lão và
cái gậy thuồng luồng rơi xuống hố. Thì ra là cái bẫy hổ. Mặc! Lão đang cần
ngủ. Càng tốt, lão và hai con lão ngủ đêm nay dưới hố chơi, càng ấm áp
chứ sao. Lão ngả lưng vào thành hố, duỗi dài chân ra, ngáp rồi nhắm mắt
lại, miệng lầu nhầu:

- Quân chó đểu nào đào hố bẫy hổ, ai ngờ hổ không thấy, lại chỉ thấy lão

ngủ ngon lành, kể thì chúng cũng có lòng tử tế.

Đầu lão nghẹo một bên, những tiếng lầu nhầu nhỏ đi dần, tiếp đến tiếng

ngáy khò khò như tiếng ngáy của con hùm xám sau lúc no mồi. Đôi thuồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.