CẬU BÉ ĐÁNH GIẶC CỜ ĐEN - Trang 7

QUẬN HẺO, QUẬN HE

I

T

rời nổi giông bão và mưa mù mịt tự đầu buổi chiều. Rừng núi như điên

cuồng gào thét dưới sức tàn phá của gió mưa. Sấm chớp như xé trời vạch
núi. Chim chóc, thú rừng lẩn cả vào hang sâu, tổ kín. Khi bóng tối đang
bảng lảng buông xuống thì mưa gió cũng dần dần tạnh. Bỗng từ phương
nam, có hai bóng người phi ngựa tới. Cả hai cùng vận võ phục. Người to
béo, râu quai nón thả lỏng dây cương, quay lại nói với người mặt vuông,
lông mày xếch ngược, da đen như mực:

- Quái, hắn dặn đợi ta ở Tháp Ma này, sao không thấy?

Người kia dừng ngựa lại đáp:

- Không lẽ nó dám sai lời. Há nó lại không biết kiếm ta sắc lắm hay sao!

Mấy tiếng vượn hú trên một ngọn núi cao. Một con chim lìa tổ bay ra

kêu ba tiếng như ma hờn quỷ khóc.Tự nhiên, một tảng đá từ trên sườn núi
gần đấy lăn xuống, reo lên một tiếng vang động cả rừng chiều. Hai kỵ sĩ
giật cương, ngựa chồm lánh ra xa. Đôi kiếm cùng rút ra lóe sáng. Bỗng một
gã đàn ông mặc toàn đồ đen ở một bụi rậm nhảy ra trước đội ngựa chiến,
cúi đầu, vòng tay nói:

- Dám bẩm hai vị tướng công, chúng tôi chờ phục mệnh ở đây đã từ lâu.

Viên tướng râu quai nón tra kiếm vào vỏ, gật đầu, rồi xuống yên, giao

cương ngựa cho tên quân kia. Viên tướng mặt đen cao lớn cũng làm như
vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.