CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 1 - Trang 66

Ôi lúc ấy tôi thấy bực mình làm sao. Giá mà thầy bảo trước với tôi là thế.

“Con không muốn làm thế trước khi hỏi ý kiến thầy,” tôi bảo.

Thầy Trừ Tà nhướng mày. “Thế con có muốn cho chúng vài miếng bánh

hay đôi quả táo không?”

“Con không thích bị bắt nạt,” tôi đáp, “nhưng đúng là có vài tên có vẻ rất

đói ăn.”

“Thế thì lần tới con hãy tin tưởng vào trực giác của mình mà ra tay trước

đi,“ thầy bảo. “Tin tưởng vào tiếng nói bên trong con ấy. Nó hiếm khi sai
lầm lắm. Một kẻ trừ tà phụ thuộc rất nhiều vào tiếng nói ấy đấy, bởi vì đôi
lúc nó lại là sự khác biệt giữa sinh và tử. Thêm một điều nữa chúng ta cần
phải tìm ra trong con đấy. Xem thử những trực giác của con có thể tin cậy
được hay không.”

Thầy ngưng lại, nhìn tôi chằm chằm, đôi mắt xanh lục của thầy rà soát

mặt tôi. Chợt thầy hỏi, “Có rắc rối gì với mấy cô gái không?”

Vì vẫn còn đang bực mình nên tôi không trả lời thầy cho thành thật.

“Chẳng vấn đề gì cả ạ.”

Đấy cũng đâu phải lời nói dối vì Alice đã giúp đỡ tôi cơ mà, thế là ngược

lại với rắc rối ấy chứ. Nhưng cho dù thế, tôi biết thầy có ý muốn hỏi là tôi có
gặp cô gái nào không và tôi còn biết lẽ ra mình phải kể cho thầy nghe về
Alice. Nhất là khi cô ấy mang đôi giày mũi nhọn.

Khi làm người học việc, tôi đã phạm rất nhiều sai lầm, và điều vừa rồi là

sai lầm nghiêm trọng thứ hai của tôi – tôi đã không kể cho thầy nghe toàn bộ
sự thật.

Sai lầm thứ nhất, thậm chí còn nghiêm trọng hơn nhiều, đó là đã hứa hẹn

với Alice.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.