CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 3 - Trang 129

gặp tôi lắm.

“Em mong là mẹ sẽ quay lại.”

“Chị cũng mong vậy đấy Tom. Nhưng em này, chị cần em phải thật nhẫn

nại với anh Jack nhé. Em biết không, có chuyện này anh ấy chưa kể cho em
nghe. Trong di chúc của bố có điều bất ngờ đấy. Điều mà Jack đã không ngờ
tới...”

Tôi cau mày. Điều bất ngờ ư? Bất ngờ gì mới được? Cả nhà đều biết là

một khi bố qua đời, thì Jack, với tư cách là con cả, sẽ thừa kế toàn bộ nông
trại. Chẳng lý gì lại đi chia nông trại cho bảy anh em chúng tôi khiến cho
nông trại ngày càng teo nhỏ đi. Đây là truyền thống của Hạt. Nông trại bao
giờ cũng được giao cho người con cả, còn vợ góa của người nông dân phải
được bảo đảm có nơi ăn ở tử tế cho đến hết đời.

“Một điều bất ngờ dễ chịu chứ ạ?” tôi băn khoăn, không biết đấy là gì.

“Không đâu em, theo như Jack nghĩ thì không dễ chịu gì đâu. Nhưng chị

không muốn em hiểu lầm việc này đâu Tom à. Jack chỉ là đang nghĩ cho chị
và bé Mary, và đương nhiên là cho cả đứa con trai chưa ra đời của anh ấy
nữa,” Ellie vừa nói vừa đưa tay xoa xoa qua bụng mình. “Em thấy đấy, Jack
đã không được thừa hưởng toàn bộ ngôi nhà. Một căn phòng đã được dành
lại cho em...”

“Căn phòng của mẹ phải không ạ?” tôi hỏi nhưng trong đầu đã đoán ra

câu trả lời là gì rồi. Đấy là căn phòng mẹ dùng để cất những vật dụng riêng
tư của bà; là nơi bà đã cất giữ sợi xích bạc mà mùa thu rồi mẹ đã trao cho
tôi.

“Phải rồi đấy Tom,” Ellie đáp. “Là căn phòng khóa kín ngay dưới rầm

thượng ấy đấy. Căn phòng cùng toàn bộ mọi thứ chứa trong ấy. Mặc dù Jack
sở hữu toàn bộ ngôi nhà và đất đai, nhưng em luôn luôn có quyền bước vào
và ở lại trong căn phòng ấy bất cứ khi nào em muốn. Jack tái mặt khi bản di
chúc được đọc lên. Điều này có nghĩa là em thậm chí còn có thể sinh sống
tại đây, nếu em có ý muốn thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.