CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 3 - Trang 133

ông tự hào đến thế nào khi có đứa con trai thật can đảm như tôi, và rằng mặc
dù không đặc biệt yêu quý người con nào hơn, ông vẫn nghĩ tôi sẽ là đứa
giỏi giang nhất đám.

Nước mắt dâng tràn, tôi đứng bên mộ bố mà khóc nức nở. Nhưng vì trời

đang tối dần, tôi hít một hơi thật sâu rồi trấn tĩnh trở lại, tập trung tư tưởng
vào việc cần được làm. Việc của kẻ trừ tà.

“Bố! Bố ơi!” tôi gọi vọng vào đêm tối. “Bố có ở đấy không? Bố nghe

được con chứ?”

Ba lần tôi gọi lớn lên với cùng một nội dung, nhưng thứ âm thanh tôi

nghe được sau mỗi lần chỉ là tiếng gió xào xạc qua rặng rào táo gai và tiếng
chó sủa lẻ loi ở phía xa xa. Vậy là tôi thở dài nhẹ lòng. Bố không có ở đây.
Linh hồn bố không bị trói buộc lại nơi này. Bố không phải là hồn ma lưu vấn
quanh huyệt mộ. Tôi chỉ mong sao bố tôi đã đến một bến bờ tươi đẹp hơn
thôi.

Thật sự thì tôi vẫn chưa biết mình nghĩ thế nào về Chúa trời. Có thể Ngài

có tồn tại đấy, cũng có thể không. Mà nếu có tồn tại, liệu Ngài có bận tâm
lắng nghe lấy tôi? Tôi thường không hay cầu nguyện, nhưng lần này là bố
tôi nên tôi làm điều ngoại lệ.

“Cầu xin Chúa, xin ban cho bố con bình an,” tôi khẽ khàng. “Bố con xứng

đáng được như thế. Bố là một người chăm làm tốt bụng và con rất yêu bố
mình.”

Đoạn tôi quay đi, và với lòng trĩu nặng, tôi lần bước về nhà.

Tôi ở lại nông trại có đến gần một tuần. Khi đến lúc tôi phải rời đi, trời

mưa tầm tã, tuyết đang tan ra thành bùn nhão trước sân.

Mẹ đã không quay lại và tôi băn khoăn liệu mẹ có bao giờ về lại nữa

chăng. Nhưng nhiệm vụ trên hết của tôi là phải quay về Anglezarke để xem
Thầy Trừ Tà như thế nào. Tôi chỉ mong sao thầy vẫn đang tiếp tục trên đà
hồi phục. Tôi bảo với Jack và Ellie mình sẽ quay lại thăm hai anh chị vào
mùa xuân và lúc ấy chúng tôi sẽ bàn đến chuyện căn phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.