CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 4 - Trang 162

đất. Tôi leo qua cửa sập, di chuyển đến phía những bậc cấp, đưa tay ngoắc
Alice đi theo.

“Kiên nhẫn với tớ một chút nhé Alice. Tớ sẽ làm nhanh hết sức có thể. Tớ

sẽ chỉ chạy ù lên kiểm qua từng cửa thôi. Nếu không có gia đình tớ trong
đấy, chúng ta sẽ quay trở ra khi vẫn còn có thể...”

“Bọn mình đã đến tận đây rồi,” Alice nói, giọng cô vang dội vào không

gian mênh mông bên trên. “Thôi thì cứ làm cho trót. Mà kia cũng là những
buồng giam cuối cùng rồi. Tầng tiếp theo là phần trên mặt đất – là nơi sinh
sống và cất giữ lương thực dự trữ của bọn chúng. Cậu đi kiểm tra đi. Tớ sẽ ở
đây canh chừng Mab.”

Nhưng trước khi tôi kịp di chuyển thì bỗng có tiếng đâm sầm xa xa, tiếp

theo sau là tiếng ầm ầm trầm thấp dường như khiến các bức vách lẫn nền đá
dưới chân tôi rúng động.

“Nghe như đám lính lại đang nã pháo vào tháp,” Alice nói.

“Đã bắn rồi ư?” tôi hỏi lại, ngạc nhiên khi thấy quân lính tiếp tục công

việc của họ sớm thế.

“Bắt đầu ngay khi bình minh ló dạng,” Mab bảo. “Sớm hơn chúng ta

mong muốn một chút. Lẽ ra chúng ta có thêm chút thời gian rồi, nhưng là lỗi
của cậu đấy Tom. Nếu cậu để tớ lấy máu bọn chúng thì hẳn chúng phải ngủ
đến mãi sau nữa cơ.”

“Đừng để ý đến cô ta, Tom ạ,” Alice nói. “Chỉ được mỗi cái mồm, nhỉ?

Cậu lên trên ấy kiểm qua đi. Chúng ta ra khỏi nơi này càng sớm càng tốt!”

Tôi chẳng cần được khích lệ thêm và ngay lập tức cất bước. Nhưng dù là

gấp gáp lắm, tôi vẫn không chạy. Các bậc cấp rất hẹp, mà càng lên cao thì
giếng trời bên tay trái tôi càng thêm thâm u. Tôi đến buồng giam đầu tiên và
chõ mắt nhìn qua chấn song cửa sập. Chẳng có gì. Trước khi tôi chuyển qua
buồng thứ hai lại có tiếng ầm ầm va chạm, theo sau là tiếng đì đùng và cơn
rung chấn từ trên cao truyền thẳng xuống mấy bậc cấp; khẩu thần công lại
nã đạn vào ngọn tháp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.