CẬU BÉ HỌC VIỆC VÀ THẦY TRỪ TÀ - TẬP 4 - Trang 39

CHƯƠNG 4: ĐÔNG TIẾN ĐẾN

PENDLE

Thầy trò tôi du hành về hướng đông của Chipenden, men theo ven mạn

nam rặng đồi đá Bowland trước khi vòng quanh để băng qua hai bờ hiền
hòa, sum suê cây cối của dòng Ribble. Tôi hầu như không nhận ra con sông
này vì tuy là cùng dòng sông triều dâng cuồn cuộn chảy qua Priestown,
nhưng khi băng qua sông, tôi lại bắt đầu thấy mỗi lúc một thêm bất an.

“À, kia rồi đấy con,” Thầy Trừ Tà lên tiếng, bất chợt dừng sững lại một

quãng cách con suối vắt ngang qua lối chúng tôi đi. Thầy chỉ tay về hướng
đồi Pendle, ngọn đồi đang dần dần hiện lớn hơn ra khi chúng tôi tiến về phía
ấy. “Không phải quang cảnh đẹp đẽ gì, phải không nào?”

Tôi không thể không đồng ý. Mặc dù hình dáng ngọn đồi này nhắc cho tôi

nhớ đến rặng Dãy Dài, là rặng đồi đá trong vùng phía sau thung lũng phía
nam của Chipenden, nhưng đồi Pendle trông to lớn và u ám hơn hẳn. Bên
trên đồi là một dải mây đen dày đặc đầy vẻ đe dọa đang chờn vờn.

“Có người bảo ngọn đồi này trông như một con cá voi khổng lồ bị mắc

cạn,” Thầy Trừ Tà bảo. “Mà ta thì chưa bao giờ nhìn thấy cá voi, nên không
thể xác định là đúng hay sai. Một số khác lại nói đồi Pendle giống như con
tàu bị lật ngược. Ta cũng thấy gần giống như thế, nhưng sự so sánh ấy quả là
không tương xứng. Con nghĩ sao nào?”

Tôi tỉ mỉ ngắm nghía toàn cảnh. Dù ánh sáng ban ngày đang bắt đầu nhạt

dần thật nhưng dường như đêm tối lại đang tự tỏa ra từ chính bản thân ngọn
đồi kia. Bề ngoài ngọn đồi mang vẻ ẩn tàng nguy hiểm.

“Trông nó gần như là có sinh khí ấy ạ,” tôi cẩn thận lựa chọn từ ngữ.

“Như thể bên trong nó có chứa thứ gì đó độc ác và nó đang gieo rắc mê hoặc
lên vạn vật.”

“Cả ta cũng không miêu tả chính xác hơn thế đâu anh bạn ạ,” Thầy Trừ

Tà nói, thầy tựa mình lên trượng trông rất mực suy tư. “Nhưng điều này thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.