Vancouver cách đây bảy tháng chính là ngày kết thúc
sự nghiệp của một cảnh sát điều tra rồi. Tại sao mình
không gọi điện cho Butch nói rằng mình đã có một
kỳ cuối tuần rất vui và từ ngày mai công việc sẽ là
của ông ấy ? Những ranh giới và hướng điều tra đã
được xác định. Butch có trong tay những công sự đắc
lực: JohnSon thông minh, còn Dodd thì cẩn thận.
Liệu anh ta có xứng đáng là cánh tay phải của Butch
không ?
Chợt Billy dừng lại và ngước mắt lên bầu trời
xanh bao la. Ông nhớ về vùng đất mênh mông nơi
người cha Arthur Yamamoto từng sinh sống. Rồi ký
ức về lời hứa tự đáy lòng của ông với cha ùa về. Năm
ông 20 tuổi, vào cái ngày gặp gỡ đầu tiên giữa hai
cha con sau bao nhiêu năm xa cách, trong vòng tay
ôm chặt trong những giọt nước mắt, ông đã nói với
người anh cùng cha khác mẹ Toshiro những lời mà
đến tận bây giờ vẫn nhớ như in: "Em sẽ trở thành một
cảnh sát để chống lại những sự bất công mà cha
chúng ta từng chịu đựng."
Billy thấy nước mắt mình dâng đầy trong khóe
mắt.
"Vì Chúa !" ông thì thầm.
Billy mở cửa chiếc xe Pontiac và hạ cửa kính
xuống cho những làn gió mát thổi vào xua tan đi
những ngột ngạt bên trong. Chờ cho xe ra khỏi bãi,
ông nhìn về phía đường chân trời thẳng tắp, tưởng
tượng ra cảnh bầu trời đổi sắc mỗi khi hoàng hôn và
thấy khuây khoả lại. Năm phút sau, Billy lái xe ra
khỏi bãi đỗ của trụ sở cảnh sát và cho xe chạy chầm
chậm về phía Dawson. Đường phố lúc cuối chiều dày
đặc những chiếc xe nhỏ chở đồ, kết quả sau một ngày