CẬU BÉ PHẢI CHẾT - Trang 235

đầu lan tỏa. Randy dừng lại trước lối rẽ vào khu công
viên hồ Waterton. Anh mua hai vé vào công viên và
tiến lại đưa cho Cara một chiếc.

"Giờ giấc thế là vừa vặn, Cara nhỉ," Randy nóỉ rồi

quay trở lại chiếc Chevy và lái vào trong công viên,
Cara lái xe theo sau. Họ đi theo con đường vòng lên
núi tới một nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh xung
quanh. Khu đồng bằng phì nhiêu rộng lớn của sông
Blakiston phía bên dưới phủ đầy hoa dại. Justin
không hề thấy phấn chấn, trong mắt cậu lúc này chỉ
còn bóng chiều tà buồn thảm. Cara chầm chậm quan
sát màu tía của những phiến đá sét mỏng.

"Cậu không thấy mọi thứ rất đẹp sao ?" Cô nói

khi họ tiếp tục lái xe. Justin nhìn lên. Một khách sạn
sơn màu nâu và xanh lá cây nằm giữa một túp lều
hình nón và một căn nhà gỗ nhỏ kiểu Thụy Sỹ trên
quả đồi hướng ra khu vịnh hẹp. Những ngọn núi tạo
thành một hành lang bao quanh, những vách đá lởm
chỏm nhô lên từ mặt nước. Cala nói cô sẽ chụp ảnh
khi khai quật xong. Rõ ràng là cô không hiểu được
nỗi sợ hãi của Justin. Sườn núi với những hàng thông
đối với Justin dường như cũng cô đơn như cậu, một
người sẵn sàng tìm đến cái chết. Làng Waterton làm
cậu vui hơn một chút. Nó có vẻ ấm cúng và sạch sẽ
với những cửa hàng sáng ánh đèn qua cửa kính. Ngôi
làng trải dài theo bãi bồi cát của dòng sông Cameron.
Song song với đường trục chính là bãi đá trắng rất
đẹp.

Khi họ đến được căn nhà gỗ nhỏ của Randy, mặt

trời đã lặn, hương thơm ngát của những bụi hoa hồng
dại hòa quyện vào màu xanh mát của buổi tối êm
đềm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.