CẬU BÉ PHẢI CHẾT - Trang 281

"Các em đi đi," Randy bảo, "đi giải trí một lúc

như Sam nói. Chúng tôi có mấy việc phải làm vào
ngày mai. Tự chúng tôi sẽ nấu bữa tối ở đây."

Sam bỗng cười khùng khục. Randy không nói gì

nữa và quay vào bếp tiếp tục nói chuyện với Sam như
thể ba sinh viên của mình đã bốc hơi tự lúc nào.

"Các cậu thấy thế nào ?" Justin hỏi.
Cara nhún vai. Mặt David nhợt nhạt. Toàn thân

David rũ ra vì mệt nhưng cậu ta nhún vai tỏ vẻ không
còn cách nào khác. Ba người lấy ví tiền rồi lái xe về
hướng Main Stress, vượt qua cây cầu nhỏ và những
lán trại dưới tán thông của những khách du lịch nghỉ
qua đêm.

Ánh đèn vàng vọt chiếu dọc con phố chính. Đêm

tối mang trong lòng nó sự đông đúc ồn ào của xe cộ
cùng hàng trăm khách du lịch đang trò chuyện và đi
bộ dọc theo các cửa hàng, các quán ăn. Đây là lần
đầu tiên Justin vào trung tâm thị trấn. Những ngọn
đèn cao áp chiếu sáng hàng dương và bu-lô hai bên
đường khiến chúng trông như những cây thông Noel.
Quán Frank là một toà nhà rộng rãi với bàn phủ
phóc-mi-ca và những món đồ gỗ đánh véc-ni sáng
bóng. Trong thực đơn của quán giới thiệu một số món
ăn Trung Hoa, bánh mì kẹp thịt, cánh gà rán và cá hồi
hun khói. Đã hơn 9 giờ, bụng Justin réo ầm lên vì
đói. David và Cara đã tìm thấy một bàn, họ gọi món
bánh mì kẹp thịt và bia rồi im lặng ngồi đợi. Justin
với lấy cốc nước của mình và chậm rãi uống.

Khi thức ăn được mang tới, mọi người cắm cúi

ăn. Ăn xong, Justin thanh toán phần thức ăn của mình
trong khi Cara và David đếm tiền thừa trả lại. "Mình
đợi các cậu ở bên ngoài nhé," Justin nói rồi nhét ví

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.