CẬU BÉ PHẢI CHẾT - Trang 38

Dodd dừng lại: "Theo những gì tôi biết, đây

không phải là một vụ giết người bình thường."

"Sao lại không bình thường ?"
"Vết máu...nó giống như là dạng hành hình kiểu

Lin-sơ. Hình như thủ phạm đã phát điên hoặc là rất
tức giận. Đến sếp cũng phải ghê sợ khi nhìn thấy hiện
trường." Dodd ngừng lại một chút rồi tiếp tục: "Đó là
chuyện tồi tệ nhất mà tôi từng chứng kiến." ’

"Ừ, tôi hiểu, Dodd ạ."
"Ông còn muốn tìm hiểu thêm gì nữa không ?"
"Tôi phải xem lại hiện trường đã."
"Nhưng xác chết đã được mang đi rồi !",
"Vẫn còn nhiều thứ khác cần phải xem xét. Mọi

người thường chú ý đến xác chết nhiều quá. Nếu hiện
trường còn nguyên vẹn thì có thể chúng ta sẽ tìm thấy
đầu mối nào đó."

Dodd nhướn mày lên: 'Thật vậy sao ?"
Lúc này hai người đã bước qua cánh cửa xoay

thông ra hành lang chính để đến trước cửa phòng
Butch. Bỗng một người phụ nữ tóc vàng béo phì mặc
chiếc quần jeans bẩn thỉu suýt nữa đâm sầm vào
Billy, mắt bà ta sưng húp, đỏ mọng vì khóc. Đó là
Sharon Riegert, mẹ của Darren. Đi cùng bà ta là gã
đàn ông cao gầy, tóc buộc kiểu đuôi ngựa, người co
ro trong chiếc áo khoác bằng da. Woody Keeler nhìn
trừng trừng vào Billy và Dodd lúc đi ngang qua. Một
viên cảnh sát xuất hiện, nắm lấy khuỷu tay ông ta và
dẫn đi, Biily chợt chú ý đến chiếc buộc tóc của
Woody: sợi dây nịt đỏ giống như loại dây dùng để
buộc rau cải bó xôi trong siêu thị.

Billy bước vào phòng của Butch. Cảnh sát trưởng

Bochansky là một người đàn ông to lớn, cao khoảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.