CẬU CHÓ - Trang 154

- Nhớ phải không?
Hải bật buồn cười thì Mỹ đã đưa tay véo vào chân Hải, Hải đau

quá á lên một tiếng. Mỹ ngước nhìn Hải mĩm cười. Hải thấy luống
cuống trước sự ghen tuông của Mỹ. Chàng thấy hối hận sự quá tham
lam mình. Hải đâm sợ cái tánh trẻ của Mỹ. Mỹ dám làm ẩu nên khi
thấy Mỹ đành hanh chàng đành phải nhường Mỹ. Hải xay xong hai
cối lúa thì Mỹ cũng sàng xong gạo. Nàng đi lau cối giã gạo, còn Hải
mang hai thùng gạo đổ vào cối. Hải và Mỹ ra giã gạo. Hải đứng sát
bên Mỹ, cả hai đều đứng nhún. Hải lấy chiếc quạt mo phe phẩy cho
cả Mỹ. Mỹ lợi dụng lúc gần Hải. Nàng gạn hỏi:

- Giờ tui hỏi anh hỉ, anh Hải à anh phải nói thật đó nghen...
Hải đâm lo không hiểu Mỹ muốn hỏi điều chi. Chàng đành gật

đầu, Mỹ không chịu đưa tay ra đàng sau véo Hải, Hải hốt hoảng
cong người lên tránh. Bàn tay của Mỹ véo vào không khí nàng cười
nói:

- Anh tránh đi mô. Ừ rồi anh tránh mất đi.
Hải vội nói:
- Nói chi thì nói đi, véo đau lắm mà.
Mỹ cười nói:
- Răng anh không trả lời tui anh lại gật đầu...
Hải đứng sau Mỹ mồ hôi toát ra mùi da thịt thơm làm Hải ngây

ngất. Ở Mỹ Hải thấy sự vui của nàng trinh nữ nhưng ở Duyên Hải
thấy sự sung sướng của người đàn bà đã có chồng, nhiều kinh
nhiệm. Hải đứng sát vào Mỹ và đặt tay vào đùi nàng. Hải giật mình
vì lo sợ Mỹ véo liền rụt tay lại Mỹ cười:

- Ai mần chi anh mà anh giật mình...
Hải năn nỉ:
- Cô véo đau quá mà...
- Rứa tui hỏi anh điều chi anh phải nói thật nghen.
Hải lắc đầu khẻ đáp:
- Chuyện chi mà hỏi?
- Nhiều chuyện lắm hè...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.