CẬU CHÓ - Trang 156

- Việc chi, chị là mợ Ấm thì tui gọi là mợ Ấm. Anh Hải hỏi mợ Ấm

thì tui nói mợ Ấm ở trên nhà chứ răng mà chị cũng gây mí tui...

Duyên biết mình đuối lý đành phải nói giọng đàn chị:
- Nè mi không được nói láo đó nghen... Mi nói láo tao mách mạ,

mách chú thì mi đừng choa nghen...

- Thì lên mà mách... Mạ đó, còn chú đợi về mà mách, tui làm chi

mà mách. Chị không là mợ Ấm thì là chi?

Duyên uất ức vì giọng trêu chọc của Mỹ:
- Tao là chi kệ tao việc chi đến mi...
Mỹ đáp:
- Anh Hải hỏi thì tui nói...
Duyên gây sự luôn với Hải:
- Chi mà anh gọi mợ Ấm?
Hải cuống lên, phần nể Duyên, phần sợ Mỹ, Hải đành lặng yên

thì Mỹ lại thúc Hải:

- Anh ni lạ chưa! Hỏi rồi khi người ta hỏi lại... lặng thinh...
Hải đành phải nói bẹ xuôi:
- Thôi mà chuyện chả có chi hè...
Duyên tức tối lên nhà trên, Mỹ lại hành Hải:
- Sợ à, răng phải chối. Câm miệng như rứa như ngậm hột thị đó...
Hải im lặng không dám đối đáp với Mỹ, Hải bị kẹt giữa hai chị em

Duyên Mỹ. Hải giã xong mấy cối gạo, chàng đã làm cho Mỹ càng
ghen hơn nữa. Mỹ chỉ muốn một mình mình chiếm Hải. Mỹ ghen
với Duyên và nghi ngờ Hải đã cùng Duyên san sẻ tình yêu, Mỹ hậm
hực với Hải. Hải đứng giã gạo sát bên Mỹ, sự cọ sát gần làm Hải
cuống lên. Còn Mỹ thì càng lẵng lơ trêu Hải:

- Thứ anh mà thấy đàn bà thì như quạ thấy gà con nhập nhẹ,

nhấp nhấy. Tui mà biết anh làm chi chị Duyên thì anh chết mí tui.

Chiều hôm ấy, Hải ở lại nhà Thầy Cai để dọn dẹp ăn cơm ở đó.

Mạ Hải và Cò Ty với mấy đứa cháu ở bên làng bên về thì Duyên sang
chơi. Nàng cho mấy đứa con chị Cò Tỳ mấy xu. Chúng nó mừng lắm
Duyên cũng biếu mạ Hải một đồng và nói:

- Con sang thăm bác nhưng bác và chị Cò đi vắng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.