CẬU CHÓ - Trang 188

Nghe mạ hỏi đến Hải nhưng là để xay lúa nếp cho Duyên. Mỹ có

ý không bằng lòng:

- Sáng anh Hải đi cày hai sào ruộng của nhà mình, anh ni còn

phải nghỉ chớ. Mạ làm như người ta là người ăn, người mần của
mình không bằng?

Vừa lúc đó, Hải từ ngoài cổng đi vô:
- Anh Hải vô mạ tui hỏi cà …
Bà Cai thấy Hải bèn nói:
- Hải mi xay giúp mợ Ấm mớ lúa nếp. Ngày mai mợ Ấm về Huyện

rồi …

Nghe Duyên sắp về Huyện, Hải thấy thương Duyên, giận Mỹ nên

nàng trở về nhà chồng. Một mối buồn dâng lên len lén xâm nhập
lòng chàng. Hải ngơ ngác tìm Duyên nhưng không thấy Duyên đâu
trong khi đó Mỹ đứng ở nhà ngang nhìn ra. Hải đi vô nhà ngang để
đặt cối say và giả gạo, gặp Mỹ Hải khẻ hỏi:

- Cô Duyên mô?
Mỹ trừng mắt hỏi:
- Hỏi mần chi?
Hải im lặng. Chàng đi lấy thúng vào buồng thóc để xúc lúa nếp ra

xay. Duyên ngồi trong buồng xếp lại những đồ dùng của nàng. Vào
buồng thóc, Hải phải đi ngang qua buồng mà Duyên đang ngồi. Gặp
Duyên Hải khẻ hỏi:

- Mai Duyên về Huế à?
Duyên ngước lên nhìn Hải. Nàng khẻ gật mà không trả lời. Nét

mặt của Duyên càng buồn càng xinh đẹp. Duyên buồn nản với số
kiếp của nàng. Nàng vẫn có nhiều cảm tình với Hải, chàng trai quê
thành thật, chăm chỉ.

Hải sợ Duyên giận mình nên chàng đứng tần ngần bên Duyên rồi

tay chàng đặt trên vai Duyên khẻ nói:

- Duyên giận tui phải không?
Duyên cúi mặt không đáp thì Hải đã nói:
- Tui mần chi mà Duyên giận. Còn cô Mỹ thì là em Duyên. Cô ni

còn trẻ quá: Ngựa con háu đá. Duyên chấp mần chi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.