CẬU CHÓ - Trang 227

thương mà tha cho con. Xin Quan Lớn đánh con thêm nữa rồi xin
Quan Lớn đừng gọi anh cai trại...

- Răng, mi nói răng... Mi sợ thằng cai trại à!
Thập Tu rên rĩ:
- Bẩm lạy Quan Lớn, con không sợ anh cai trại nhưng con sợ tiếng

tăm đến tai vợ con thì chết...

Quan Huyện bật cười hỏi:
- Mi mấy vợ?
- Dợ, bốn vợ...
- Chà răng mà nhiều rứa mi... Bốn vợ rồi, mà còn thèm khát chi

nữa mà mi nhòm mi ngó. Thằng khốn nạn ni ghê quá rứa...

- Rứa mi sợ con vợ mô?
- Dợ, bẩm con vợ thứ tư con vừa mới lấy tháng ni...
Quan Huyện lắc đầu mĩm cười:
- Lần ni tao tha cho nghen chưa, lần sau như rứa thì mi chết mồ tổ

mi hỉ!

Thập Tu mừng rối rít:
- Dợ... Con cám ơn Quan Lớn.
Vừa nói Thập Tu vừa sụp xuống lạy sống Quan Huyện. Quan

Huyện vừa bực lại vừa buồn cười thằng lính lệ kỳ lạ. Quan Huyện
vung chân đá Thập Tu lăn ra đất.

- Thôi cho mi xuống... Tổ cha mi, lần sau mà còn rứa thì mi chết hỉ!
- Dợ...
Thập Tu vội vã chạy xuống. Quan Huyện vội ra lệnh:
-Tao cấm không cho đứa mô léo hánh vô trong ni nghen. Tao

không gọi đứa mô mà lò mò vô đây chết chúng bây đó hỉ!

Quan Huyện thấy đám lính lệ đã đi rồi, mới cầm tay khóa cánh

cửa sắt. Bên trong Duyên đã khóa rồi nên khi nghe tiếng lắc. Duyên
hỏi:

- Ai đó?
- Yêng đây... Mở cửa anh vô thím Bẩy.
...................................
- Ướt hết quần áo rồi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.