CẬU CHÓ - Trang 229

thêm phiền cho vùng mình. Mấy đứa hội kín, hội hỡ.

Rồi bổng Thầy Cai Hương Thạnh xuống giọng vẫy Duyên lại gần:
- Duyên, con lại chú biểu điều ni.
Duyên lại gần chú nàng hỏi:
- Chi đó chú.
Thầy Cai nghiêm nghị nói:
- Chuyện ni chú vừa mới nghe hỉ.
Duyên ngạc nhiên hỏi:
- Mà chuyện chi chú?
- Thầy Đề vừa cho chú biết thằng Hải đó...
Duyên giật mình hỏi:
- Hải mô chú?
- Thằng Hải con bà Cò Bạch ở bên nhà mình đó.
- Ừ mà răng chú?
- Hắn đi theo hội kín, thầy Đề vừa có báo cáo, thầy Đề cho chú coi

và hỏi chú:

- Thằng như rứa ở ngay bên cạnh nhà thầy mà thầy không biết?
Duyên hốt hoảng hỏi:
- Răng có chuyện lạ rứa? Anh Hải hiền lành lắm mà chú...
Thầy Cai Hương Thạnh ngạc nhiên khi nghe Duyên gọi Hải bằng

anh.

- Răng mợ Ấm lại gọi hắn bằng anh? Hắn là đầy tớ của nhà mình,

mình thương hắn thì gọi hắn bằng chú. Gọi rứa người ta cười cho.

Duyên đáp:
- Thì con vẫn quen gọi rứa rồi.
- Quen răng được. Trước kia khác bây chừ khác. Dù răng con cũng

là dâu của Cụ Thượng, vợ cậu Ấm mà.

Duyên vẫn cố bênh Hải:
- Để con nói với anh Huyện chớ anh Hải à... Chú Hải hiền lành

lắm, có lẽ đứa mô thù anh á chú nớ mà báo cáo nhãm nhí chú hỉ!

Thầy Cai Hương Thành lắc đầu đáp:
- Thù chi, chú cũng nghi thằng Hải lắm.
Duyên đâm thương hại Hải:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.