CẬU CHÓ - Trang 8

nếp, không nên Chú nghĩ ngay đến con. Chú muốn con lên hầu cậu
Bẩy...

Duyên cau mặt hỏi:
- Dạ thưa Chú cậu Bẩy là người thế nào? Bao nhiêu tuổi?
Lý Cảnh cười đáp:
- Chính Chú cũng không biết cậu Bẩy ra sao nữa. Chú chỉ biết cậu

Bẩy là em ruột Quan Huyện, năm nay mới 6 hay 7 tuổi chi đó. Cậu ta
bị tàn tật từ khi mới sanh nên suốt ngày ở trong buồng không ra đến
ngoài. Con lên hầu hạ cậu Bẩy là để cho cậu ăn cơm... uống nước chi
đó...

Duyên nghĩ với đứa nhỏ 6 hay 7 tuổi lại bị tàn tật thì nàng có hầu

hạ chẳng sao. Nàng coi như đứa em nàng vậy nên Duyên bằng lòng
ngay.

- Dạ như thế thì được rồi, có điều gì mà Chú phải ngần ngại...
Lý Cảnh cười nói:
- Con nói thế Chú mới mừng. Như thế ngày mai con sửa soạn áo

quần rồi lên Huyện với Chú để Chú đưa con trình lại với Quan
Huyện, ngài sẽ cho người đưa về Kinh ở trong nhà Cụ Lớn.

À mà Chú cũng phải dặn con cần nhớ điều này, con nên nhớ kỹ

nghe Duyên. Nhà Cụ Lớn trên Kinh là nhà vị Tứ Trụ triều đình có
quyền tiền trảm hậu tấu con đừng làm điều chi mất lòng hoặc đừng
làm điều chi cho trong nhà phật ý thì khổ đó. Con làm cách nào cho
các cụ thương thì chẳng những con được nhờ mà ngay cả Chú cũng
được nhờ vả nhiều vì ngày nay Cụ Lớn muốn cho Chú làm chi mà
không được.

Cô Duyên đứng im không nói năng gì! Cô đang suy nghĩ không

biết ngày mai đây mà lên nhà quan ở, đời cô sẽ ra sao?

Sáng hôm sau thầy Lý Cảnh cắp ô dẫn con gái lên đường ra

Huyện. Cái tin cô Duyên con thầy Lý Cảnh ra Kinh hầu hạ Cụ
Thượng đã làm cho biết bao trai tráng trong làng ngẩn ngơ, thầm
tiếc. Duyên là hoa khôi làng Mỹ Hóa. Đã có biết bao chàng trai dòm
ngó định nhờ người mai mối thì Duyên đã về Kinh hầu hạ trong gia
đình Cụ Thượng Hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.