CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 120

bữa tiệc kiểu này, đàn ông hay phụ nữ đều ăn vận sang trọng, nói năng đi
đứng đều phải giữ ý, phải tỏ ra thanh tao. Giang Thiệu Minh vốn chẳng
thích có mặt tại đây, đôi khi anh thật sự không hiểu, làm ăn là làm ăn, vì
sao phải vòng vo lắm chuyện như vậy? Có lẽ anh phải biết ơn bố mẹ đã cho
anh địa vị này, không cần phải nghĩ cách nịnh nọt hay lấy lòng ai như đám
người kia.

Cạn vài li rượu, tiếp chuyện vài người, nhiệm vụ hôm nay coi như đã

hoàn thành. Giang Thiệu Minh đi đến một góc vắng người, tự lấy cho mình
một li rượu, đang định uống thì bắt gặp người quen.

Mạnh Chính Vũ và Lộ Cẩm Trình cũng có mặt ở đây, họ đang nhỏ to nói

chuyện, thần sắc không lấy gì làm vui vẻ.

Đứng trên cương vị một người anh trai, vì lo lắng cho Lộ Thi Tình nên

Lộ Cẩm Trình chỉ muốn nói vài câu với Mạnh Chính Vũ, hi vọng hai người
họ có thể chung sống vui vẻ với nhau. Thế nhưng, rõ ràng Mạnh Chính Vũ
không lấy gì làm hài lòng, bất kể Lộ Cẩm Trình nói gì, anh ta cũng khăng
khăng rằng chuyện riêng của hai vợ chồng mình không cần tới người ngoài
can thiệp.

Trông thấy Giang Thiệu Minh, Lộ Cẩm Trình nâng ly rượu lên tỏ ý chào

hỏi rồi đi tới. Giang Thiệu Minh đứng lại, đợi anh ta uống cạn mới lên
tiếng: "Tửu lượng rất được!".

"Ly rượu này coi như lời xin lỗi vì bố tôi đến làm phiền cậu, chắc đã

khiến cậu khó xử." Lộ Cẩm Trình nói rất chân thành, bản thân anh không
hề ủng hộ cách làm của ông Lộ.

Trong cảm nhận của Giang Thiệu Minh, Lộ Cẩm Trình là một người

hành sự thiếu quyết đoán, lại mềm lòng, dễ bị người khác kích động. Đó là
lí do tại sao Lộ Thị rơi vào tình thế hiện giờ. Nếu Lộ Cẩm Trình quyết đoán
hơn, không quá lệ thuộc vào lời nói của bố thì có lẽ Lộ Thị đã không bế tắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.