CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 197

"Vâng, con biết rồi."

Ăn sáng xong, Lộ Chi Phán đưa Thành Húc đến nhà trẻ. Cô đứng ngoài

cổng trường rất lâu mới lên xe trở về nhà. Hiện giờ, cô rất sợ cảm giác cô
đơn trong căn nhà trống trải.

Khi tài xế dừng xe, cô kinh ngạc vì trông thấy Giang Thiệu Minh đang

đứng trước cửa nhà. Anh đã trở về rồi, vẻ mặt của anh thản nhiên đến mức
cô không thể đoán được anh đang nghĩ gì.

Cô tiến từng bước về phía anh, người đàn ông này là chồng cô, là người

thân nhất của cô. Nhưng nhìn sắc mặt anh lúc này, cô lại cảm thấy bước
chân của mình thật nặng nề. Thậm chí, đứng đối diện anh mà cô không dám
nhìn thẳng vào mắt anh.

Giang Thiệu Minh đút tay vào túi áo, quanh mắt có quầng thâm, dường

như cả đêm đã không chợp mắt.

"Lộ Chi Phán, em đã suy nghĩ kĩ chưa?"

Anh nhìn người phụ nữ chung chăn chung gối với mình, chưa bao giờ

nghĩ sẽ có một ngày anh nhìn cô bằng ánh mắt xa lạ như vậy.

Lộ Chi Phán cúi đầu im lặng, cô không muốn nói dối.

Giang Thiệu Minh cảm thấy mệt mỏi, "Lộ Chi Phán, em còn muốn giấu

anh đến khi nào? Em không chịu nói, anh chỉ có thể tự mình tìm hiểu.
Trước kia chúng ta từng yêu nhau không? Chúng ta quen nhau thế nào?".

Lộ Chi Phán mím chặt môi. Mỗi câu của anh đều khiến tim cô quặn đau.

"Lộ Chi Phán, em không nói sẽ khiến anh ngờ vực tất cả. Mối quan hệ

giữa chúng ta, lí do em đến nhà họ Giang, và Tiểu Húc có thực là con trai
anh..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.