CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 212

dừng lại trước cửa phòng, cô bất giác cảm thấy hoảng loạn. Cô lao ra khỏi
phòng, nhìn theo bóng lưng anh, "Anh đi đâu?".

Giang Thiệu Minh quay người lại. Ánh đèn mờ ảo cũng không ngăn nổi

anh trông thấy rõ sắc mặt cô. Cô dường như gầy đi nhiều, da dẻ tái nhợt.
Có lẽ những ngày qua đối với cô rất khó khăn. Nhưng một khi anh đã quyết
định thì không ai có thể thay đổi. Anh thực sự không hiểu vì sao cô lại cố
chấp đến vậy, vì sao nhất định không chịu nói ra sự thật? Làm sao cô có thể
hiểu được cảm giác bị người thân lừa gạt khó chịu đến mức nào?

"Em lấy tư cách gì để hỏi anh câu này?" Anh lạnh lùng nhìn cô.

Tư cách gì ư? Lộ Chi Phán sửng sốt. Đúng vậy, cô có tư cách gì mà hỏi

anh câu này chứ! Cô là vợ anh sao? Không phải, ngay cả chính cô cũng
nghi ngờ điều đó, huống chi là anh!

"Tư cách gì... quan trọng lắm sao?"

"Em cảm thấy không quan trọng à?" Giang Thiệu Minh nhếch môi cười.

Nhiều lúc cô thành thực đến nỗi khiến người khác không biết phải nói gì!
Một chút can đảm thừa nhận mình là vợ mà cô cũng không có, hoặc cứ mặt
dày nói dối anh cũng được, nhưng cô không làm thế! Sự thành thực ngấm
vào máu của cô khiến người khác phải căm hận.

Lộ Chi Phán mím chặt môi, không nói gì nữa, sắc mặt trắng bệch.

Giang Thiệu Minh nhìn cô một lát mới lại hỏi: "Em thực sự không có ý

định nói với anh sao?".

Lộ Chi Phán vẫn im lặng. Thái độ này của cô đã nằm trong dự liệu của

Giang Thiệu Minh, vì thế anh không hề thất vọng hay ngạc nhiên.

"Bạn bè của anh không thích em, không chấp nhận em, là bởi vì họ cho

rằng Tiểu Húc..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.