CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 214

Lộ Chi Phán sửng sốt. Hóa ra anh đã biết được nhiều hơn cô tưởng.

Đúng rồi, cô chỉ trông thấy anh trong vai trò một người cha, một người
chồng tốt, và đã quên mất rằng anh còn là một doanh nhân giỏi trên thương
trường, có điều gì anh muốn làm mà không được chứ?

"Anh nghĩ sao cũng được!" Cô hờ hững nói.

"Anh không muốn nghe câu nói này. Chỉ cần Tiểu Húc đúng là con trai

của anh, anh sẽ không tính toán gì nữa cả, nhưng em phải nói cho anh biết
vì sao bố mẹ anh lại nôn nóng dùng cách đó để có cháu trai?"

Anh kiên định nhìn cô.

"Em xin lỗi." Cô lảng tránh ánh mắt của anh.

"Lần cuối cùng, Lộ Chi Phán, hãy nói rõ tất cả với anh." Giang Thiệu

Minh chợt thấy mình thật nực cười, vì sao cứ phải ép cô chứ? Dường như
chỉ cần cô lên tiếng, anh sẽ tin tất cả là thật.

"Em xin lỗi." Dứt lời, Lộ Chi Phán ra khỏi thư phòng.

Mấy ngày trước, cô còn hoang mang, lo sợ. Nhưng hôm nay, anh đã biết

được chân tướng, cô lại cảm thấy trấn tĩnh lạ lùng.

Chuyện gì rồi cũng sẽ đến lúc phải kết thúc.

Hôm sau, Giang Thiệu Minh đến viện. Mặc dù đầu gối chưa hoàn toàn

bình phục nhưng Tống Ngữ Vi đã có thể đi lại nhẹ nhàng, không cần thiết
phải nằm viện thêm. Trông thấy Giang Thiệu Minh đến, cô ta không giấu
nổi vẻ mừng rỡ.

"Em tưởng anh không đến."

"Cô khỏe rồi chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.