CÂU CHUYỆN MÀ ANH KHÔNG BIẾT - Trang 224

hề chỉnh sửa dù là một chi tiết nhỏ. Hơn nữa, nhìn ảnh có thể đoán được,
người chụp rất nghiệp dư".

Giang Thiệu Minh yên lặng giây lát rồi thu lại những tấm ảnh.

"Tôi biết rồi, anh đi làm việc của anh đi. Gọi anh ra giờ này, làm phiền

anh rồi!"

"Không có gì, dù sao tôi cũng đang không bận."

Giang Thiệu Minh không nói gì thêm, vẫy tay ra hiệu cho anh ta có thể

đi. Anh gọi một tách cà phê và ngồi trầm ngâm. Ban đầu, anh có phần ngờ
vực những điều Tống Ngữ Vi nói, nhưng lúc này, anh cảm thấy bản thân đã
quá đa nghi. Đúng là bất kì ai cũng có thể biết chuyện quá khứ của anh và
nói ra một cách trơn tru, tuy nhiên chỉ có Tống Ngữ Vi mới rõ ràng từng
chi tiết nhỏ như vậy. Bình rượu có khắc tên anh và cô ta, thời điểm anh xảy
ra tai nạn và những tấm ảnh này, tất cả đều là bằng chứng thuyết phục cho
thấy Tống Ngữ Vi chính là người con gái mà anh từng yêu.

Anh day day thái dương, hàng lông mày nhíu lại.

" Giang Thiệu Minh, rốt cuộc là mày đang quá mức lý trí mới nghi ngờ

những gì Tống Ngữ Vi nói, hay mày vốn dĩ không muốn thừa nhận cô ta
từng là người yêu của mày?"

Ánh mắt anh đượm vẻ buồn bã. Người muốn tìm bằng được sự thật là

anh, nhưng kết quả lại không phải thứ mà anh hy vọng. Điều này khiến anh
cảm thấy phát điên.

Hành động của Tống Ngữ Vi rất mâu thuẫn với những gì cô ta nói. Cô ta

mong muốn anh tiếp tục cuộc sống hạnh phúc hiện tại, nhưng lại đưa cho
anh kỉ vật của hai người, dường như vẫn muốn anh nhớ về cô ta. Có lẽ đây
là điểm khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ? Chỉ có điều, anh cảm thấy có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.